- Không được đâu? Đã báo cáo lên cấp trên rồi, với lại số hàng này càng để đây lâu càng nguy hiểm hơn.
Nhưng nhìn nét mặt trầm xuống, hai chân mày chau lại của Lăng Phong, Bảo Phương thở dài, đưa tay xoa xoa vầng trán cậu rồi nói:
- Em sẽ thật cẩn thận, không để mình xảy ra chuyện gì đâu. Với lại kế hoạch anh vẽ ra vô cùng hoàn hảo, em tin bọn chúng sẽ sa lưới mà không bị mất mát gì.
Nói xong, cô chủ động nhổm người hôn Lăng Phong, cậu cũng nhiệt tình đáp lại.
Ổ trên lầu, một ánh mắt nhìn xuống chiếc xe, một ánh mắt trầm lặng mang đầy lo lắng.
***********
Trước khi xuất phát, Bảo Phương nhận được tin nhắn chỉ vỏn vẹn hai chữ:” Cẩn thận” . Cô khẽ chớp mắt mĩm cười, dù chỉ là hai chữ ngắn ngủi những cũng có thể cho cô thêm lòng tin và nghị lực hoàn thành tốt nhiệm vụ vẫn chuyển lần này.
- Tất cả xuất phát – Một tiếng hô vang lên, tất cả mọi người đều nhanh chóng trở về vị trí của mình rồi lên xe chuẩn bị xuất phát. Có ba chiếc xe đi theo hộ tống 1 chiếc xe hàng chở số vũ khí, một xe đi trước dẫn đầu, hai chiếc bọc hậu phía sau. Tất cả mọi người đều mang tâm trạng cực kì căng thẳng, ai cũng biết bọn tội phạm lần này nhất định đều mang theo súng. Nhưng để duy chuyển mà không bị chú, họ chọn một xe hàng của một hãng vẫn chuyển.
Gần đến chặn đường hẹp, đó là chặn đường dễ dàng bị đánh cướp nhất. Bởi vì con đường này vắng nhưng lại hẹp. Chỉ cần bọn tội phạm chặn đường ngay tại đây, chắc chắn sẽ có một trận chiến quyết liệt giành xe hàng. Tất cả mọi người đều căng thẳng, xe chạy suốt một tiếng đồng hồ, tức là một tiếng đồng hồ đó họ đều sống trong sự lo lắng bất an, không biết bọn chúng khi nào xuất hiện đánh chiếm.
Bỗng phía trước có một chiếc xe tải loại nhỏ, chạy có vẻ chậm chạp lại, khiến tất cả mọi người đều lo lắng, tay siết chặt khẩu súng của mình.
Chiếc xe tải sau một hồi khập khiểng thì dừng hẳn lại. Khiến cho mấy chiếc xe của họ đồng loạt dừng lại giữa đường.
Ngay tiếp đó, có hai chiếc xe từ phía trước chạy ngược chiều xe họ, hai chiếc xe khác cũng từ phía sau chạy lên . Rõ ràng là đoạn đường vắng này lại cùng lúc xuất hiện mấy chiếc xe cùng lúc, thật khiến người ta nghi ngờ, lo lắng bất an.
“ Đây là pháo…anh sẽ đặt quân xe ở gần đây gây áp lực nhưng anh không thể ăn pháo” – Bảo Phương nhớ lại lời Lăng Phong khi chỉ vào vị trí này. Cô bĩnh tĩnh ngồi yên quan sát. Quả nhiên một gã tài xế nhảy khỏi xe quan sát một lát rồi **** thề tức giận đá vào thành xe một cái thật mạnh
Hai chiếc xe phía trước chạy vụt qua rồi mất dạng mà không hề ngừng lại. Còn hai xe phía sau, bóp còi thúc giục inh ỏi. Mọi người mới bắt đầu thở phào nhẹ nhỏm đem tâm trạng thoải mái xuống xe hỏi người tài xế.
- Không có gì chứ? – Một đồng chí bước xuống xe hỏi.
- Không có gì, chiếc xe này nó cũ quá rồi nên mới thế. Chắc có lẽ nó lại đình công nữa – Người tài xế hóm hỉnh đáp.
- Có thể đem xe tránh vàp phía trong một chút không, đây là xe công, đang trên đường làm việc.
- Chờ một chút – Gã tài xế nhìn hàng xe phía sau mình, bất đắc dĩ nói rồi lên xe khỏi động, cố lếch chiếc xe của mình vào trong lề nhường đường cho xem phái sau.
Mọi người vội vàng lên xe bắt đầu duy chuyển tiếp. Việc ăn uống được làm ngay trên xe. Thậm chí đến việc vệ sinh họ cũng không dám dừng lại
Trên đường đi là một khu sầm uất, mọi người có thể thở phào an lòng, bởi vì bọn chúng dám đánh cướp nơi này thì cũng khó lòng thoát thân.
Đi thêm một đoạn đường dài nữa, họ dừng lại ngay trạm xăng. Một là tiếp thêm xăng, hai là để cho mọi người có thể thoải mái thay phiên nhau đi vệ sinh.
Nhưng ở đây cũng có thể nói là giao điểm cuối cùng dễ dàng đánh cướp nhất.
Ở bãi đổ xe của trạm xăng có một xe hàng của cùng hãng xe này đang đậu ở đó, gã tài xế mặc áo đồng phục của chính cái hãng mà chiếc xe chở số vũ khí của cảnh sát, hắn kéo mũ sụp xuống che kín mặt, hai chân gác lên tay lái, hai tay thả lỏng phía trên đầu trong cậu ta như người vừa chạy một chuyến đường dài và bắt đầu nhắm mắt nghỉ ngơi.
Chỉ vài giây sau pháu lái xe đến đậu xong xong với chiếc xe chở hàng, hai chiếc xe hoàn toàn giống nhau, ngoại trừ việc hàng hóa bên trong và biển số xe bên ngoài là khác nhau. Hắn cũng đến lấy bơm xăng.
- Này, tôi đi vệ sinh rồi ra trả tiền – Hắn ta hét lên với người nhân viên ở trạm xăng.
Hắn ta vừa đi vào bên trong thì chiếc xe của hắn bỗng nhiên bốc khói khiến tất cả mọi người một phen kinh hãi.
- Cháy…cháy…tiếng hét thất thanh vang lên chẳng rõ là của ai, bởi vì tất cả mọi người đều một phen thót tim khi nơi họ đang đứng là một trạm xăng, còn kế bên là một thùng vũ khí đạn dược.
Tải Wattpad - Kho Truyện Hay Cho Máy Android Phần mềm đã và đang được cập nhật rất nhiều thể loại truyện hay nhất hiện nay, hãy tải và cảm nhận nha ![]() |