- X…. xin lỗi.
Nó nói rồi chạy ra ngoài. Hắn bây giờ mới định nghĩa được chuyện gì đang xảy ra. Vì ban nãy uống quá nhiều rượu nên hắn không còn làm chủ được bản thân nữa. Vội vàng chạy theo nó.
- Aliss, không phải như cô nghĩ đâu. Hãy nghe tôi giải thích đã – hắn kéo tay nó lại.
Nó lúc nãy vì quá mất bình tĩnh mà bây giờ nước mắt đầm đìa.
- Cái đó rành rành trước mắt tôi anh còn muốn giải thích gì nữa?
- Anh…. Thực sự anh không muốn. Aliss….. anh yêu em, thực sự anh rất yêu em, nhưng…. Anh quá nhút nhát….. anh quá hèn nhát….. (ặc, đoạn này ta thấy nó hơi sên sến _ __”)
- Đủ rồi, anh nghĩ tôi sẽ tin anh sao. Tôi không phải là con ngốc.
Nó nói rồi trèo lên xe, phóng vụt đi.
.
.
.
Tại sao đến bây giờ anh vẫn như vậy….
Không lẽ em đã nghĩ sai về anh….
Em cũng muốn mình là đứa con gái giúp anh được đứng trên đỉnh núi mà nói thật lòng mình…
Nhưng… có lẽ em đã nhầm…
.
.
.
Nó phóng như bay trên đường. Bỗng bên cạnh xuất hiện ba chiếc xe phân khối khác.
- Hey! Đua không? – một đứa con gái trong số đó lên tiếng hỏi.
Bình thường nó không hay dao du với mấy loại người như vậy, nhưng hôm nay lại thấy cảm ơn mấy người này vì giúp nó tìm ra một trò chơi mới. Ngay lập tức nó nhận lời luôn.
Vào vạch xuất phát, một tên con trai tóc vàng, đứng bên ngoài hô “bắt đầu”.
Nó bây giờ đang dẫn đầu, có vẻ như trò này khá hấp dẫn đối với nó. Nhưng sao….. càng cố gắng dẫn đầu thì nó lại càng nhớ về hắn.
Bọn đằng sau cứ hò reo nhiệt liệt. Thực sự đây là lần đầu tiên mà bọn nó thấy có một đứa con gái như nó. Nhìn từ xa, ai nhìn cũng thấy giống đây là một cuộc ẩu đả hơn là đua xe. Một chiếc xe ô tô đang tiến đến chỗ chúng nó đang đua. Đèn pha của chiếc ô tô đó ngày một sáng, chúng nó vẫn lạng lách đánh võng……. Và……..
……. KÍT…… RẦM…….
Một vũng máu đỏ tươi in trên đất……
Chương 10: Thiên thần …… hay ác quỷ
- Alo! Đây có phải là số điện thoại của anh Steven đúng không ạ?
- Vâng, cho hỏi ai đấy ạ? Tôi là bạn gái anh ấy.
Đầu dây bên này vang lên tiếng của Amy. Vì hắn đang tắm nên Amy nghe điện thoại hộ hắn.
- À, có phải chị là người nhà của cô Alissa đúng không? Cô Aliss hiện đang nằm cấp cứu, mời người nhà đến để theo dõi tình hình.
- Có chuyện gì sao?
- Haizz! Giới trẻ bây giờ thật là….. cô ta đua xe, gặp tai nạn.
Tay bác sĩ nói ra những lời chê trách rồi cúp máy. Amy định chạy vào nói với Steven, nhưng chợt khựng lại. Chẳng phải nếu mình nói chuyện này với anh Steven thì cô ta lại càng nhận được tình cảm của anh ý sao. Không được, chuyện này….. nhất định mình phải giữ kín. Cùng lắm là ngày mai mình đến bệnh viện bảo cô ta Steven bận việc không đến được. Thế chẳng phải cô ta cũng sẽ từ bỏ ý định với Steven sao? Một mũi tên trúng cả 2 đích. Amy nghĩ, môi lại nhếch lên một nụ cười nửa miệng.
++++++
Joe đan hai tay lại với nhau, cúi mặt chờ trước cửa phòng cấp cứu. Lúc nãy, nhận được điện thoại của Amy, anh vội vàng chạy đến bệnh viện ngay. Mà sao Amy lại gọi cho mình? Sao cô ta lại có số của mình? Không lẽ….. Joe dường như lờ mờ đoán ra mọi chuyện. Từ cái hôm kết thúc bữa tiệc đó, anh thấy thái độ của nó rất lạ. Chẳng lẽ….. nó và Steven có gì liên quan đến nhau? Đầu óc anh lại rối như tơ vò. Từ trước đến nay, anh luôn giữ được bình tĩnh trước mọi tình huống, nhưng có chuyện gì liên quan đến nó là anh lại không còn là anh nữa.
Cánh cửa phòng cấp cứu được mở ra, xe chở nó cũng được đưa ra ngoài. Khuôn mặt nó tái nhợt. Joe vội vàng chạy đến.
- Hiện tại đã qua cơn nguy hiểm nhưng bệnh nhân vẫn còn rất yếu, không nên gây áp lực nhiều .
- Vâng, tôi sẽ chú ý.
Các cô ý tá đưa nó vào phòng hồi sức. Joe thở nhẹ nhõm rồi đi làm thủ tục nhập viện cho nó.
++++++
Hắn bước từ phòng tắm ra, mái tóc ướt nhẹp, hắn lấy khăn lau lau. Nhìn Amy đang ngồi đó, chỉ mặc độc một chiếc váy ngủ trên người, bỗng dưng hắn cảm thấy khó chịu với kiểu ăn mặc khiêu gợi của Amy.
- Em khoác áo vào, trời lạnh đấy – hắn nói bóng gió.
- Nhà có điều hòa mà, em còn đang thấy nóng đây – Amy cố tình nói lại hắn.
Hắn cũng không còn biết nói gì hơn.
- Hình như lúc nãy anh có điện thoại?
- À…. ừm…. người ta nhầm số thôi mà – Amy ấp úng.
Nhận ra vẻ khác lạ của Amy, hắn vớ lấy cái điện thoại trên bàn, bấm cuộc gọi. Chẳng phải đây là số của bệnh viện sao? Hắn liếc Amy một cái sắc lẹm. Bất chợt Amy run nhẹ, cô không muốn hắn đi, không muốn hắn đến với nó. Hắn bấm gọi lại.
- Alo, đây có phải là số bệnh viện…. không?
- À vâng, anh là Steven phải không?
Tải Wattpad - Kho Truyện Hay Cho Máy Android Phần mềm đã và đang được cập nhật rất nhiều thể loại truyện hay nhất hiện nay, hãy tải và cảm nhận nha Tải Về Máy |