Nhiếp Vũ Thịnh rất ít xuất hiện ở công ty bố, nhưng trong phòng làm việc của Nhiếp Đông Viễn có đặt một tấm ảnh anh chụp khi nhận bằng tiến sỹ, bởi thế các vị Phó Tổng đều biết Tiểu Nhiếp, cũng biết anh đang làm việc trong bệnh viện, là một ngôi sao mới của khoa Ngoại tim mạch. Theo thói quen họp hành của Nhiếp Đông Viễn, mọi người đều có mặt trong phòng trước giờ họp 5 phút, trong lúc chờ đợi, hầu như tất cả đều trầm mặc. Phác Ngọc Thành từ Hồng Kông trở về, thuật lại vắn tắt và giải thích với toàn thể Ban lãnh đạo về chuyên xảy ra tại Hồng Kông, không ai ngờ lại xảy ra chuyện đó, hơn nữa tình hình lại nghiêm trọng đến như vậy.
Nhiếp Vũ Thịnh đã xin nghỉ để đến họp, ý định ban đầu của anh chỉ là muốn đến tìm hiểu tình hình, không ngờ toàn thể Ban lãnh đạo lại tề tựu chờ mình, khi anh bước vào phòng họp, thậm chí hầu như mọi người đều đứng lên. Đó là thói quen của Nhiếp Đông Viễn, cũng là cách để ông ấy xây dựng uy thế của mình, Nhiếp Đông Viễn tay trắng làm nên, cho đến giờ, ưu điểm và khuyết điểm lớn nhất chính là nói được làm được.
"Mời mọi người ngồi." Nhiếp Vũ Thịnh nhìn một lượt, thấy chỉ còn chiếc ghế chủ tọa để trống, bèn khách khí nói: "Chú Phác ngồi đi, cháu ngồi bên cạnh nghe là được rồi."
"Không, cậu Nhiếp ngồi đi, cậu đại diện cho ông Nhiếp mà." Một vị Phó Tổng giám đốc nói rồi đứng dậy. Ông ta tên Đồ Cao Hoa, được Nhiếp Đông Viễn cất nhắc từ xưởng sản xuất đồ uống Lão Tam chuyên phụ trách tài chính, theo Nhiếp Đông Viễn đã hơn hai mươi năm, Nhiếp Đông Viễn rất tín nhiệm ông, tình cảm mà ông dành cho hai cha con nhà họ Nhiếp đương nhiên cũng không phải tầm thường, Nhiếp Vũ Thịnh do dự một lát rồi không để mọi người chờ lâu, anh bèn ngồi xuống nói: "Tôi không hiểu chuyện gì cả, chỉ biết rằng đằng bố tôi hiện nay đang xảy ra chuyện. Rốt cuộc là chuyện gì, mời Tổng giám đốc Phác giải thích ọi người một chút."
Phác Ngọc Thành thực ra đã nói một lần, ông hắng giọng rồi thuật lại lần nữa chuyện xảy ra ở Hồng Kông, để Nhiếp Vũ Thịnh có thể hiểu được, ông kể khá chi tiết, có những danh từ ông còn đặc biệt giải thích thêm.
"Cũng có nghĩa là Ủy ban Giám sát thị trường chứng khoán cho rằng bố tôi thực hiện hành vi thu mua ảo nhằm ôm tiền từ thị trường chứng khoán?"
Phác Ngọc Thành gật đầu.
Nhiếp Vũ Thịnh hỏi: "Vậy chúng ta có làm việc đó không?"
Bạn Đang Đọc Truyện Tại wapaz.biz Chúc Bạn Đọc Truyện Vui Vẻ
Thái độ của toàn bộ mọi người trong phòng họp đối với Nhiếp Vũ Thịnh vốn đã không tin tưởng gì. Chủ tịch Hội đồng quản trị xảy ra chuyện, con trai Chủ tịch là một kẻ ngoài ngành, rốt cục công ty sẽ ra sao, trong lòng mọi người đều không dám chắc. Câu hỏi đầu tiên của Nhiếp Vũ Thịnh đối với người khác thì không có gì đặc biệt, nhưng Phó Tống giám đốc Đồ suýt nữa phải reo lên tán thưởng, Tiểu Nhiếp quả nhiên không hổ là con trai ông Nhiếp, câu hỏi không chỉ trúng vào trọng tâm vấn đề, mà dùng từ cũng rất đắt, hai từ "chúng ta" vừa nói ra đã ràng buộc cả Ban lãnh đạo lại thành một mối, còn ai dám đặt mình ra ngoài cuộc nữa?
Ông đâu biết rằng Nhiếp Vũ Thịnh là bác sĩ ngoại khoa, quen xem xét trọng tâm vấn đề, sau khi mổ phanh ra, việc đầu tiên là phải tìm được ổ bệnh, đưa dao kéo vào giữa hàng nghìn hàng vạn dây thần kinh và mạch máu, không tìm ngay ra ổ bệnh liệu có được không? Hơn nữa trong phòng mổ rất coi trọng sự phối hợp, quan trọng nhất là bác sĩ mổ chính và phụ mổ phối hợp ăn ý, Nhiếp Vũ Thịnh quen dùng hai từ "chúng ta", cũng vì anh đã quen với cách làm việc nhóm trong các ca phẫu thuật.
Phác Ngọc Thành cũng thấy mình đã đánh giá thấp vị đại thiếu gia này, nhưng thân phận của ông khác với mọi người, im lặng vài giây, ông mới lên tiếng: "Có."
Nhiếp Vũ Thịnh cảm thấy không sao tin nổi. Nhưng cả phòng này đều là những người bố anh tin cẩn nhất, không kẽ nào họ lại lừa anh vào lúc này. Anh truy hỏi: "Vì sao?"
Phác Ngọc Thành bắt đầu giải thích, ban đầu là vì đặc tính của mặt hàng tiêu dùng nhanhọ có thể lần lữa việc trả tiền hành cho doanh nghiệp cung ứng sản phẩm, thông thường là khoảng ba tháng, thời gian này được Nhiếp Đông Viễn khéo léo sử dụng tạo ra một khoảng chênh lệnh thời gian, rồi đem số tiền đó đầu tư vào lĩnh vực bất động sản. Bất đống sản của Đông Viễn mấy năm nay khá có tiếng, cũng đã xây dựng được một số dự án có uy tín. So với buôn bán hàng tiêu dùng nhanh thì kiếm tiền bằng bất động sản dễ hơn nhiều.
"Lợi nhuận chúng ta thu được từ việc bán một căn nhà còn hơn bán mấy chục nghìn cốc trà sữa." Phác Ngọc Thành nói. "Vậy nên ông Nhiếp quyết định nghiệp vụ của tập đoàn sẽ nghiêng nhiều về mảng bất động sản. Sáu tháng cuối năm ngoái và sáu tháng đầu năm nay, bất động sản Đông Viễn đã mua được rất nhiều mảnh đất trên toàn quốc, tổng cộng đã đầu tư khoảng bốn tỷ. Trong số bốn tỷ này có đến hơn một nửa là tiền lấy từ các hạng mục kinh doanh chính của tập đoàn như công ty Trách nhiệm hữu hạn nước giải khát Đông Viễn, siêu thị bán lẻ Đông Viễn..."
Tải Wattpad - Kho Truyện Hay Cho Máy Android Phần mềm đã và đang được cập nhật rất nhiều thể loại truyện hay nhất hiện nay, hãy tải và cảm nhận nha Tải Về Máy |