Cho nên , nếu có gan một chít thì nhảy từ ban công này có thể sang được ban công nhà bên kia. Còn nhỏ, nhỏ chọn cách an toàn nhất, dùng một tấm ván làm cầu bắt qua.
Chú của nhỏ vì tính chất công việc của một nhiếp ảnh gia, cho nên rất thường xuyên đi đó đi đây, bỏ nhà trống không. Nhỏ đã lén lút chôm được một xâu chìa khóa nhà, sau đó di chuyển từ nhà mình sang nhà chú, dùng chìa khóa cứ thế mở cửa nhà chú để chuồn đi xem ca nhạc. Vậy là thần không biết, quỷ không hay.
Tùng Linh lôi tấm ván dưới gầm giường ra, đặt lên trân ban can của phòng nhỏ nối qua ban can của phòng đối diện nhà chú nhỏ, cứ thế nhảy lên rồi từng bước từng bước đi qua đó.
Vừa bước được hai bước nhỏ, Tùng Linh bỗng cảm thấycó gì đó, giác quan thứ 6 của phụ nữ mách bảo nhỏ, hình như có ai đó, đang nhìn mình, mắt nhỏ lập tức đảo vòng ngay và phát hiện mục tiêu đang đứng ở bên dưới ngẩng đầu nhìn lên.
Nếu như nhỏ mặc quần jaen, nhỏ mặt kệ tên kia nhìn đến khi chóng mặt thì thôi. Nhưng vì nhỏ đang mặc váy, mà cái váy này cũng thuộc loại phùng, cho nên theo tầng suất mà nói thì chắc chắn 100% là cái quần nhỏ bên trong của mình đã được thu vào tầm mắt của cái tên khốn đang ngẩng đầu ở bên dưới kia.
Sau một giây thất thần, nhỏ trợn mắt nhìn cái tên bên dưới, nhưng hắn ta vẫn không hề cúi đầu xuống. Mà nhỏ thì mức độ xẩu hổ đang tăng dần lên, nhỏ quên mất chuyện chỉ cần bước đi thêm 3 bước nữa là tới ban công nhà chú nhỏ, mãi lo túm váy khép chân che đậy lại, cuối cùng nhỏ lúng túng đứng không vững trên tấm ván và bắt đầu rơi tự do xuống bên dưới.
Nói thật thì ban công tầng 1 với mặt đất cũng không cách nhau bao nhiêu, nếu nhỏ dám liều mạng, vẫn có thể nhảy xuống dưới mà vẫn toàn mạng như các diễn viên đóng thế ấy. Nhưng có điều nhỏ không biết mạng thì còn, nhưng chân có còn lành lặn hay không mà thôi. Khổ nhất là khi nhỏ rơi xuống, là nguyên cả thân người chạm đất cứ không chỉ có chân.
Nghĩ xui một chút là đầu va chạm mạnh dẫn đến điên khùng, hay cột sống vì bị va đập mà bị liệt, vậy thì cả cuộc đời sau này của nhỏ không biết sẽ ra sao đây.
Nhỏ đang ở độ tuổi đẹp nhất của đời người, không ngờ lại phải tạm biệt nó nhanh đến như vậy.
Tùng Linh đau khổ nhắm mắt chờ đợi, điều khủng khiếp sẽ đến. Nhưng…..nó hoàn toàn không xảy ra.
Một bàn tay đã đưa ra hứng lấy nhỏ chẳng khác nào hứng dừa.
Sau giây phút tim đập mạnh không ngừng, mắt nhắm ghiền lại, nhỏ cuối cùng đã có thể bình tĩnh lại và từ từ hé mắt nhìn. Trước mắt nhỏ là một anh chàng cực kì đẹp trai, nhưng đẹp trai thì để làm gì, có ăn được đâu, mà cái cảm giác tưởng chừng sắp chết khiến tim suýt rơi cả ra bên ngoài của nhỏ đều bắt nguồn từ tên này, đã vậy hắn ta còn nhìn thấy … của nhỏ. Từ cha sinh mẹ đẻ cho đến bây giờ, đây là lần đầu tiên nhỏ bị nhìn thấy, đúng là xấu hổ chết đi được. Nghĩ đến đây, nhỏ ghiến răng nổi cáu cả lên, liền trừng mắt nhìn cái tên đó bắt đầu bắn súng liên thanh.
- Này đồ khốn, đồ dê xồm kia, anh có biết suýt chút nữa tôi bị anh hại chết rồi hay không hả. Mạng của tôi rất quý, anh liệu có đền được hay không. Còn nữa nha, nhìn tướng mạo của anh cũng đàng hoàng như vậy, vì sao lại mang trong mình máu dê như thế chứ hả, dám nhìn trộm con gái người ta như vậy…..
Nhỏ **** mắng một hồi không dứt, anh chàng đó có chút khó chịu liền nói:
- Này em gái, nói chuyện với người vừa cứu mình như vậy đó à.
- Ai mượn anh cứu tôi, mau bỏ tôi xuống, anh đừng có giả bộ tốt bụng cứu tôi. Tôi biết rõ mục đích của anh là muốn lợi dụng tôi thôi mà. Anh đừng có mơ, tôi không ngu dại để anh lợi dụng đâu. Mau thả tôi xuống, nếu không tôi la lên cho mà xem – Nhỏ bèn vùng quẩy đòi thoát xuống đất.
- Được, thả thì thả, mắc công làm ơn lại mắc oán
Nói xong anh ta liền thả nhỏ xuống cái bịch. Tuy là từ khoảng cách của nhỏ với mặt đất chỉ tầm 1m mà thôi, nhưng mà khi rơi xuống vẫn khiến nhỏ đau âm ỉ. Quả thật là đau muốn chết được, nhỏ lại bị thả bất ngờ không có sự chuẩn như vậy, chẳng những mông chạm đất mà tay chân của nhỏ cũng bị va đập, đau đến nỗi muốn chảy cả nước mắt.
Nhỏ đau quá, tức giận vô cùng, đang lồm cồm ngồi dậy, muốn đánh cho tên khốn này một trận nhừ tử thì mới hả giận. Nhưng khi nhỏ tỉnh trí nhìn lại thì không hề thấy bóng anh ta đâu nữa.
***
Thầy vừa bước vào lớp, cả lớp đồng loạt đứng lên chào thầy, đây là một thủ tục hành chính bắt buộc ngày nào cũng như ngày nào cũng phải làm. Thầy Thành đứng nghiêm nhìn cả lớp rồi phẩy tay nói: - Chào các em, tất cả ngồi xuống hết đi.
Cả lớp liền ngồi xuống, tiếng lật tập vang lên xoành xoạch kèm theo tiếng …..ngáy ngủ. - Khò…..khò…khò…. Tiếng gáy ngủ kéo dài tạo âm thanh vang rền giữa lớp học, va vào thành tường này rồi đến thành tường khác, xuyên thủng biết bao nhiêu màng nhỉ. Hãy tưởng tượng tiếng gáy đó là một quả bóng, khi bạn thả nó vào thành tường này, nó sẽ tưng ra rồi va vào thành tường khác sau đó mới rơi xuống. Thằng Hoàng Nguyên sau tiếng ngáy đầu tiên liền giơ tay ngang mặt, mắt chăm chú nhìn chiếc đồng hồ điện tử trên tay mình bắt đầu đếm giờ.
Tải Wattpad - Kho Truyện Hay Cho Máy Android Phần mềm đã và đang được cập nhật rất nhiều thể loại truyện hay nhất hiện nay, hãy tải và cảm nhận nha Tải Về Máy |