Dưới cùng tấm bằng khen có một hàng chữ nhỏ: Trường tiểu học Hy vọng Trần Mộ.
Tâm trạng Mộ Thiện vô cùng phức tạp. Nhưng dù anh xuất phát từ tấm chân tình hay chỉ là hành vi lấy lòng giới cầm quyền, anh cũng đã giúp rất nhiều gia đình và trẻ em.
Hơn nữa những trường tiểu học đó đều đã khánh thành, vì vậy từ mấy năm trước, từ trước khi gặp lại cô, anh đã đặt tên cho các trường học là "Trần Mộ"?
"Cám ơn". Mộ Thiện ngẩng đầu, nở nụ cười ôn hòa với Trần Bắc Nghiêu. Khóe miệng Trần Bắc Nghiêu hơi cong lên, anh vừa nhìn cô vừa cầm ly rượu lên uống cạn.
Đúng lúc này, tràng vỗ tay nổi lên. Mộ Thiện đưa mắt về phía sân khấu. Một người đàn ông cao lớn diện comple dẫn theo một cô gái nhỏ bé đi lên sân khấu.
Là Đinh Hành.
Khác với vẻ lạnh lùng của Trần Bắc Nghiêu, Đinh Hành tỏ ra ôn hòa đầy phong độ. Lữ Hạ vốn có diện mạo bình thường nhưng đứng bên cạnh anh lúc này, cô giống một viên ngọc phát sáng dưới ánh đèn.
Lữ Hạ nhận bằng khen từ tay thị trưởng Tuần thay người anh trai đã khuất của cô. Đinh Hành đứng bên cạnh Lữ Hạ, anh luôn nhìn cô mỉm cười dịu dàng, khiến các cô gái ở dưới hội trường không thể rời mắt khỏi anh. Lúc chụp ảnh lưu niệm, anh đảo mắt một vòng qua bên dưới hội trường rồi lại nở nụ cười quen thuộc.
Mộ Thiện nghĩ, cả thành phố Lâm này, chắc không có ai từng trải qua nhiều hoạn nạn như Đinh Hành.
Anh vốn là công tử của một gia tộc lớn, vậy mà chỉ sau một đêm nhà tan cửa nát, bố ruột chết thảm. Anh ăn nhờ ở đậu nhà người khác và suýt bị mất mạng.
Người cậu đang hô phong hoán vũ bất ngờ bị hạ bệ. Trong lúc ai cũng nghĩ anh chàng công tử này không thể ngóc đầu lên nổi, anh đột nhiên biến thành con rể của Lữ gia, nắm trong tay các đầu mối làm ăn của Lữ gia. Bây giờ mới là lúc anh thật sự làm lại từ đầu.
Không ít người cho rằng Đinh Hành gặp may, nhưng Mộ Thiện lại nghĩ, khi Lữ gia xảy ra biến cố, ai truy kích băng Hồ Nam để trả thù ngay trong hôm đó, ai có thể đích thân đi Hồ Nam xoa dịu nỗi ân oán lớn như vậy?
Mộ Thiện sớm biết Đinh Hành không phải nhân vật tầm thường.
Nhìn Đinh Hành đỡ Lữ Hạ đi xuống sân khấu, Mộ Thiện nghĩ, một người như anh liệu có thật lòng với cô gái đó?
Khi Mộ Thiện bị Trần Bắc Nghiêu đem bố mẹ cô ra uy hiếp, cô chưa từng nghĩ đến chuyện cầu cứu Đinh Hành. Bởi vì cô luôn cảm thấy, nếu Trần Bắc Nghiêu là sói, lẽ nào Đinh Hành không phải là hổ?
Nghĩ đến đây Mộ Thiện hơi đau lòng, tại sao cô có thể giữ khoảng cách với bất cứ người đàn ông nào, chỉ duy nhất một mình Trần Bắc Nghiêu, cô đánh mất chừng mực hết lần này đến lần khác. Trước kia cũng vậy, bây giờ vẫn thế.
Cô đã quyết tâm ba năm sau sẽ rời khỏi Trần Bắc Nghiêu. Nếu lúc đó tay anh vẫn nhúng bùn, cô chỉ còn cách tố cáo anh.
Cô không muốn sống dằn vặt đau khổ cả đời. Đây là quyết định chắc chắn của cô, cô sẽ không bao giờ do dự.
Trong ba năm tới thì sao? Tất nhiên cô sẽ không tha thứ cho anh, không chấp nhận anh. Nhưng đúng như anh nói, cô cũng muốn có anh. Đó là khát vọng từ đáy sâu linh hồn cô, là dục vọng của thân xác cô
Cô cứ coi như cô buộc phải dùng rượu độc để giải khát, coi như đạt được chút ích lợi cho bản thân. Tất nhiên cô không thể để Trần Bắc Nghiêu biết suy nghĩ của cô.
Sau buổi tiệc là vũ hội, Trần Bắc Nghiêu và Mộ Thiện nhảy hai điệu. Người đông nên không khí tương đối ngột ngạt. Sau khi bản nhạc kết thúc, Mộ Thiện một mình đi ra ngoài hít thở không khí trong lành.
Mộ Thiện cúi đầu đi chậm từng bước trên tấm thảm đỏ. Trần Bắc Nghiêu muốn cô mang thai, bản thân cô cũng muốn có một đứa con với anh. Tuy nhiên Trần Bắc Nghiêu cho rằng, một khi có con cô sẽ không nỡ rời xa anh. Nhưng anh không biết, nếu có con, tình yêu của Mộ Thiện trở nên trọn vẹn, cô không còn cần gì nữa nên mới ra đi.
"Mộ Thiện!"
Một giọng nói quen thuộc đột ngột vang lên sau lưng Mộ Thiện.
Mộ Thiện dừng bước, quay đầu mỉm cười: "Đinh Hành."
Dưới ánh đèn, người đàn ông được coi là truyền kỳ trong thời gian gần đây đứng bên cửa. Lữ Hạ đứng sau anh nửa bước, cô nở nụ cười hòa nhã với Mộ Thiện.
Đinh Hành quay đầu nói nhỏ với vị hôn thê của anh điều gì đó, sau đó anh đi về phía Mộ Thiện.
Lữ Hạ đi vài bước tới cửa sổ đứng đợi một cách thoải mái. Thái độ của Lữ Hạ khiến Mộ Thiện lập tức thay đổi cách nhìn về cô.
Đinh Hành dừng lại ở trước mặt Mộ Thiện, anh nhìn sâu vào mắt cô.
"Em cam tâm tình nguyện rồi?".
Mộ Thiện đương nhiên hiểu ý Đinh Hành, cô không trả lời mà hỏi lại: "Còn anh thì sao?"
Đinh Hành nhếch mép: "Mộ Thiện, sao chẳng lúc nào em tỏ ra thân thiện với tôi cả?"
Tải Wattpad - Kho Truyện Hay Cho Máy Android Phần mềm đã và đang được cập nhật rất nhiều thể loại truyện hay nhất hiện nay, hãy tải và cảm nhận nha ![]() |