Cách đây một tuần anh đưa cô tới bệnh viện, sau khi siêu âm xong, cô bảo anh ra ngoài đợi và nói chuyện với bác sĩ. Cô đã hỏi bác sĩ liệu có thể bỏ đứa bé di hay không? Bác sĩ ngẩn người nhìn cô, hỏi tại sao hai người hạnh phúc như thế lại muốn bỏ đứa bé? Cô khóc và không trả lời, chỉ gặng hỏi có được hay không?
- Được, nhưng giá như chị quyết định sớm hơn, cái thai đã mười hai tuần tuổi, loại bỏ sẽ nguy hiểm cho cả mẹ, có thể… rất có khả năng sẽ vô sinh!
Hai chữ “vô sinh” như tiếng sét bên tai cô, Bạch Khiết lảo đảo ngồi xuống. Cô phải làm sao đây?
Anh đã nói sẽ yêu thương đứa bé như con mình, nhưng… nhưng cô không dám tin điều đó. Cả anh và đứa bé đều thiệt thòi, cô không thể ích kỉ chỉ vì bản thân mình.
- Sao em vẫn chưa chuẩn bị? – Anh đột ngột xuất hiện ở cửa phòng khiến cô giật mình.
Thấy cô vội vàng lau nước mắt, anh liền đi tới nắm lấy tay cô.
- Mình đi thôi! – Cô rút tay ra và nói khẽ.
- Khoan đã! – Anh giữ cô lại và ôm cô vào lòng. – Anh biết em vẫn canh cánh về đứa bé, nhưng anh đã nói là anh không quan tâm cơ mà!
- Phải anh không quan tâm, anh thì không quan tâm nhưng tôi quan tâm! – Cô giận dữ hét lên trong nỗi dằn vặt. – Anh có biết lúc anh ôm tôi trong tay, tôi cảm thấy bẽ bàng đau đớn thế nào không? Rồi cả khi anh nói tôi cứ giữ lại đứa bé, tôi càng đau hơn, thà anh cứ ch-ửi tôi, cứ mắng tôi, bắt tôi bỏ đứa bé có lẽ tôi đã nhẹ nhõm hơn rất nhiều!
Cô càng khóc, càng nói, anh càng giữ chặt lấy cô, đợi cô nói xong, anh mới thở dài.
- Anh xin lỗi, là anh sai rồi!
- Không, anh không sai, người sai là tôi, tôi đã sai khi không dứt khoát mà ngủ với anh lúc tôi say, tôi đã sai khi giữ lại đứa bé, xin lỗi, nhưng tôi không đủ càn đảm để tới gặp gia đình anh.
Miệng nói, tay cô liền cởi áo ra.
- Ừ, sẽ không đi đâu hết! – Anh vuốt tóc cô. – Em cứ thay đồ rồi nằm nghỉ đi, anh đi đây một lát.
Đến khi cánh cửa phòng đóng lại trước mặt cô, cô mới òa khóc. Tại sao cô lại cáu giận với anh? Tại sao cô lại đem hết nỗi dằn vặt tròng lòng mà rít cả vào anh như thế. Cô rất muốn chạy theo níu tay anh và nói lời xin lỗi nhưng không đủ cam đảm. Anh đi rồi, cô mới nhận ra lòng mình còn đau đớn hơn.
Khóc mãi cũng chẳng được gì, cô ngồi dậy thay quần áo và nằm lên giường. Cô sẽ ngủ, có lẽ ngày mai thức dậy họ sẽ lại là đồng nghiệp, còn có là đồng nghiệp tốt hay không thì cô không biết.
Nghĩ vậy, cô kéo chăn lên và nhắm mắt lại. Hi vọng đêm nay cô sẽ không tỉnh giấc và khóc giữa đêm.
Giấc ngủ của cô rất mệt mỏi, những giấc mơ màu trắng cứ lởn vởn trong đầu cô.
- Dậy đi em.
Có tiếng ai đó gọi cô trong nhưng giấc mơ hỗn loạn.
Cô lơ mơ mở mắt ra thì thấy anh, lẽ nào cô mơ cả về anh?
- Em dậy đi, đừng ngủ giờ này.
Lần này thì cô tỉnh hẳn, cô mở to mắt nhìn anh, gương mặt lẫn lộn rất nhiều cảm xúc.
- Anh còn quay lại đây làm gì? – Cô hỏi.
- Chứ em muốn anh đi lắm à? – Anh có vẻ không vui, nụ cười trên môi anh vụt tắt.
- …
- Vậy anh sẽ đi. – Anh nắm lấy tay cô nói nhỏ rồi đứng dậy.
- Đừng đi! – Cô đột ngột lên tiếng, dường như cô cũng bị bất ngờ, đó là bản năng, bản năng của cô đã níu lấy anh.
- Hì, anh đùa thôi. – Anh ngồi xuống và ôm cô vào lòng. Đọc SEX truyện tại-TruyenSexUs.SEXtgem.Com
Bạch Khiết tựa đầu vào ngực anh, cô vòng tay ôm lấy anh như sợ anh sẽ ruồng rẫy cô.
- Em xin lỗi. – Giọng cô nghèn nghẹn.
- Em có lỗi gì đâu. – Thiên Kỳ nói nhỏ. – Là anh không đúng khi cố lờ đi những suy nghĩ của em, anh đã sai khi nghĩ rằng em sẽ chấp nhận anh mà không suy nghĩ quá nhiều đến những điều đó…
- Ông nội chắc giận em phải không anh?
- Không, ông chỉ bảo là em nghỉ ngơi, hôm nào khỏe thì tới cũng được.
Nghe anh nói thế cô cũng cảm thấy yên lòng.
- Anh nấu cơm rồi, khi nãy là anh đi ra siêu thị mua đồ ăn…
- Ừ.
Cô mỉm cười gượng gạo đứng dậy.
Anh biết cô không hề cứng cỏi như vẻ bề khoài, cô là người có trái tim rất nhạy cảm, cô đã phải dằn vặt, suy nghĩ rất nhiều, anh hiểu cô đã khó khăn thế nào khi quyết định giữ lại đứa bé và chấp nhận anh. Người ngoài có thể cho rằng anh điên khi chấp nhận lấy một phụ nữ như cô, nhưng anh không quan tâm, anh yêu cô, yêu tất cả những gì của cô chứ không yêu cái gọi là ngàn vàng. Làm sao một người đàn ông yêu một người phụ nữ lại chỉ dựa vào cái thứ đó để phán xét cô ấy? Cô đã sai, nhưng đó là quá khứ, anh chỉ yêu cô của hiện tại, của tương lai! Anh chưa bao giờ quan tâm trước đây cô như thế nào, chỉ cần khi yêu anh cô thật lòng với anh là đủ.
Tải Wattpad - Kho Truyện Hay Cho Máy Android Phần mềm đã và đang được cập nhật rất nhiều thể loại truyện hay nhất hiện nay, hãy tải và cảm nhận nha Tải Về Máy |