Trước đây khi cùng tham gia điều tra truy bắt, cô cùng mọi người thức trắng mất đêm liền nhưng chưa bao giờ cô ngủ quá 6 tiếng đồng hồ. Cô định bước xuống giường đi ra bên ngoài thì cánh cửa khẽ mở ra rất nhẹ, dường như sợ quấy rầy giấc ngủ của cô. Lăng Phong bước vào nhìn thấy cô thì cười rạng rỡ hỏi:
- Em dậy rồi sao, ngủ có ngon không?
Bảo Phương thoáng xấu hổ bởi bộ dạng lúc này của cô, đầu cổ tóc tai rối bồi, quần áo nhăn nhúm, cô vội đưa tay vuốt lại mái tóc của mình. Nhưng lăng Phong đã giữ tay cô lại, cậu nhìn sâu vào mắt cô khẽ nói:
- Đừng, anh thích nhìn bộ dạng lúc này của em.
Cậu kéo bàn tay cô xuống rồi siết chặt, hôn nhẹ lên trán cô một cái khiến cho trái tim Bảo Phương lần nữa đập mạnh, mặt cô đỏ bừng lên một cách đáng yêu. Cô hoàn toàn không biết biểu hiện này của cô càng khiến tâm trạng Lăng phong kích động hơn, cậu cúi người hôn lên môi cô, Bảo Phương vội quay đầu né tránh.
Lăng phong khẽ cười, đưa tay nâng cằm cô, kéo mặt cô đối diện với mặt cậu:
- Có biết tại sao anh thích nhìn bộ dạng này của em không? Bởi vì anh hy vọng mỗi ngày đều có thể nhìn thấy em như thế này.
Lời nói nhẹ nhàng êm ái, giọng nói đầy sức mê hoặc, trái tim khô cạn bao năm nay của Bảo Phương đã không còn sức chống đỡ nữa, bức tường phòng vệ cuối cùng cũng đã vợ. Tình yêu năm xưa tràn về không ngừng.
Lăng Phong lần nữa chiếm lấy môi cô, nhưng lần này là do cô tình nguyện để cậu chiếm giữ. Sự hòa hợp trong từng hơi thở, cảm giác hai trái tim cùng nhịp đập. Đó là cảm giác tình yêu dù biết là cách biệt nhưng vẫn lao vào.
- Khụ khụ khụ ….- Một giọng ho cố tình vang lên cắt đứt không gian của hai nguời – Thật ngại quá đã làm phiền hai nguời rồi.
Bảo Phuơng xấu hổ đỏ mặt vội vã đẩy Lăng Phong ra, cô luống cuốn vuốt lại tóc mình. Lăng Phong thì thản nhiên như không có gì, quay sang luờm Jay một cái rồi điềm tĩnh hỏi:
- Tới đây làm gì?
- Này, mình cũng không muốn đến đây để nhìn thấy mấy cảnh hại mắt này đâu – Jay buớc vào phòng, trên tay cầm thêm một sắp tài liệu cuời gian trá nói.
- Không muốn nhìn sao không gõ cửa – Giọng Lăng Phong chế nhạo khinh thuờng.
- Là cửa phòng mở mà, không muốn nhìn cũng phải nhìn. Đề nghị lần sau hai nguời có làm gì mờ ám thì nhớ đóng chặt cửa lại – Jay cuời khà khà nheo mắt nhìn Lăng Phong đáp trả.
Bảo Phuơng nghe đến hai từ “ mờ ám” thì nguợng chín cả nguời, cô bị nghẹn chính nuớc bọt của mình, ho sặc sụa. Lăng Phong tức giận ném ánh mắt giết nguời về phía Jay. Nhưng chỉ tổ khiến Jay cuời khoái trá thêm mà thôi.
- Nói đi – Lăng Phong không kiên nhẫn với trò trêu chọc của Jay bèn nói nghiêm túc.
Jay cũng không trêu chọc nữa hắng giọng nghiêm túc cầm tài liệu trong tay mình đưa cho Lăng Phong. Lăng phong đón lấy số tài liệu đó luớt so qua một cái rồi ngẩng đầu nhìn Jay hỏi:
- Điều tra chính xác rồi à.
- Mất khá nhiều máu mới điều tra ra đó – Jay gật đầu khẳng định.
- Tốt, cám ơn .
Bảo Phuơng nghe hai nguời họ đối đáp với nhau thì tò mò khẽ liếc nhìn tài liệu trên tay Lăng Phong nhưng nằm trong tầm mắt cô. Nguời trong hình đi kèm với số tài liệu kia chính là ông Vuơng, nguời gác cửa. Cô hơi ngay nguời một chút, nhìn tấm hình đó, ông ta có vẻ gì đó hơi khác.
Cô cảm thấy có ánh mắt đang nhìn mình, giật mình nhìn lên chạm ngay ánh mắt Lăng Phong, Bảo Phuơng xấu hổ lí nhí nói:
- Em không cố ý xem trộm.
Nhưng Lăng Phong không có chút gì là khó chịu khi bị nhìn trộm mà còn đưa số tài liệu trên tay mình cho cô, cuời nói:
- Là giúp em điều tra một chút việc, vốn là sẽ đưa cho em xem mà. Cứ tự nhiên.
Bảo Phuơng chớp mắt nhìn Lăng Phong, cô nhớ lại đem qua cậu có nói, có việc muốn thông báo với cô. Nhưng tối qua cô mệt quá nên đã ngủ thiếp đi, vẫn còn chưa kịp hỏi là chuyện gì. Linh tính mách bảo là điềm không lành, cô vội vàng cầm lấy số tài liệu đó đọc.
Những gì ghi trên tài liệu đó khiến Bảo Phuơng thở gấp không gnừng. Sự thật quá bất ngờ, khiến cô không chấp nhận nổi.
Trong hình, ông Vuơng, nguời gác cổng ít lời, nghiêm nghị, rất cẩn thận lại chính là ông chủ thật sự của đám nguời vừa bị bắt kia. Bảo Phuơng từng quan sát thăm dò ông ta rất nhiều, cô luôn cảm thấy nguời đàn ông này rất trầm lặng, ngoài việc luôn nghiêm khắc với việc ra vào của mọi nguời. Chỉ bảo vài việc lặt vặt hoặc huớng dẫn và sắp đặt mọi việc theo theo yêu cầu của ông chủ thì ông ta hoàn toàn không có biểu hiện gì bất thuờng cả.
Hoá ra ông ta có rất nhiều thân phận để che dấu thân phận thật sự của mình. Lần truớc, sau khi truy quét đuợc lô hàng, các trinh sát đã tập kích vào trong ngôi nhà tì kiếm thông tin, họ chỉ thấy ông ấy là nguời làm như bao nguời khác. Không ngờ lại để sổng tên trùm buôn lậu vũ khí như thế.
Tải Wattpad - Kho Truyện Hay Cho Máy Android Phần mềm đã và đang được cập nhật rất nhiều thể loại truyện hay nhất hiện nay, hãy tải và cảm nhận nha ![]() |