Bỗng cô thấy có một niềm vui nào đó vừa ánh lên trên đôi mắt mình. Nhìn kỹ mới biết chàng lớp trưởng dễ mến đang đứng ở phía bên kia sân và vẫy vẫy tay ra hiệu với Kim. Như một kẻ bị thôi miên, cô chạy ùa tới mà không chút đắn đo suy nghĩ, không chút băn khoăn liệu rằng cậu ta vẫy tay với mình hay là với một người nào khác.
Tâm ra vẻ hơi ngơ ngác khi thấy Kim chạy hộc tốc về phía mình. Sau khi thở mạnh vài cái, cô hỏi một cách chân thành:
- Bạn vẫy tay với mình phải không?
Nhìn thấy thái độ bối rối của cậu lớp trưởng, Kim chột dạ. Cô không muốn nghĩ đến trường hợp mình là người nhầm lẫn.
- Bộ không phải à?
Mặt Kim thần ra và có chút tội nghiệp. Điều này khiến Nguyễn Tâm không thể không bật cười.
- Không! Mình vẫy tay với bạn đấy! Tại thấy bạn nhiệt tình quá nên mình hơi khớp thôi…
Tâm gãi gãi đầu giải bày với Kim để cô nàng không bị thẹn thùng với sự hồ hởi của mình.
- May quá! Mà bạn gọi mình có chuyện gì vậy?
Kim cười như một con ngố. Mỗi lúc thấy vui Kim lại trở thành một con người hoàn toàn khác, nhí nhảnh và vô cùng hồn nhiên.
- À uh…
- Chuyện gì thế? Sao ấp úng vậy?
- Mình định cho bạn xem một thứ…à uh…nói cách khác là mình muốn tặng một món quà nho nhỏ mừng ngày chúng ta gặp nhau…
Thái độ lúng túng của Tâm càng khiến trái tim Kim đập loạn xạ. Đối với Kim bây giờ quà hay gì đó cũng không quan trọng bằng cử chỉ gần gũi, dễ thương và ấm áp của cậu lớp trưởng hiền từ.
- Thật không?
Kim lại cười toe toét.
- Thật chứ! Vào lớp mình sẽ đưa cho bạn. Ở đây đông người sợ bị gây chú ý.
Thế là Kim lon ton chạy theo Nguyễn Tâm vào lớp, trong lòng mừng khấp khởi vì sắp nhận được quà từ một người bạn tốt mới quen.
Bỗng điện thoại của Tâm rung khi cả hai đang đứng trước cửa lớp, Tâm ra hiệu bảo Kim vào trong trước rồi mình sẽ vào sau. Cô gật đầu cười và hí hửng đi vào.
Lớp học vắng tanh, mọi người có lẽ đã ra ngoài hết. Kim nhún nhẹ vai rồi bước về bàn học. Tuy nhiên cây bút xanh dạ quang mất nắp nằm trên bàn làm Kim chú ý. Cô cầm lên và nhìn chăm chú vài giây. Chắc là của bạn nào trong lớp đánh rơi. Vừa cầm bút cô vừa ngó nghiêng khắp nơi để tìm nắp của nó. Mọi chuyện có lẽ sẽ chỉ đơn giản như vậy nếu như Minh Vy không lù lù bước vào, đứng yên vài giây và lại tiếp tục hét toáng lên:
- Mày lại giở trò gì thế này????
Hoàng Kim giật mình ngẩng đầu lên nhìn, hai mắt tròn to đầy ngạc nhiên. Cô không hiểu mình đã làm gì mà khiến Vy phải tỏ thái độ như thế.
- Mình không hiểu…Bạn nói gì thế?
Kim vẫn cầm chặt cây bút trên tay và nhẹ nhàng hỏi.
Đôi mắt Minh Vy long lên sòng sọc thể hiện sự tức giận tột độ. Kim thấy rõ những đường gân nổi trên cổ của cô ta. Bằng một sự run sợ, Kim tiếp tục cất giọng hỏi, thực sự cô không hiểu chuyện gì đang diễn ra.
- Thực sự…thực sự mình không làm gì cả…Sao bạn lại như thế?
Vy bặm môi, trợn mắt rồi cầm chiếc cặp xách của mình đặt mạnh lên bàn. Cặp của cô nàng màu trắng, và Kim nhìn thấy có khá nhiều vết mực màu xanh dạ quang bị quẹt loang lổ ở trên đó. Bật chợt cô nhìn xuống tay mình, chiếc bút mực xanh dạ quang mất nắp đang nằm sờ sờ như một lời thách thức đầy ngạo mạn đối với Kim.
Phần 06: NHỮNG RẮC RỐI NHO NHỎ
- Không! Mình thề là mình không làm chuyện này! Mình vừa vào lớp thì thấy cây bút trên bàn, nó không có nắp nên mình đang tìm nắp cho nó. Mình không làm bẩn cặp bạn đâu! Thật đó!
Kim nói vội vàng, cô không thể tin được Vy đang nghi ngờ mình làm bẩn cặp của cô ta. Mọi chuyện thật là lố bịch!
- Tao biết thế nào mày cũng chối. Ok! Không nói nữa. Nói với thứ dở hơi như mày chỉ khiến tao thêm cao huyết áp thôi.
Nói đoạn Vy cất chiếc cặp xách và ngồi phịch xuống, hai tay vẫn đan chặt vào nhau vì tức giận. Kim đứng như trời trồng. Những ánh nhìn lại bủa vây Kim. Cô không hiểu vì sao những chuyện vô lý lại đổ ập xuống đầu mình theo kiểu này. Cô muốn hòa đồng, muốn có nhiều bạn chứ không muốn bị ghét bỏ. Vậy mà sao…
Đôi mắt ươn ướt, Kim cũng ngồi xuống với hàng tá suy nghĩ trong đầu. Nhìn quanh một lượt, cô cảm giác mọi người đang xì xầm chuyện của mình. Ắt hẳn họ đang cho cô là một kẻ chơi bẩn, một đứa bạn tồi, một tên tiểu nhân. Ôi không! Kim không thể tiếp tục suy nghĩ được nữa…
Ít phút sau thì Tâm trở vào lớp với nụ cười hiền trên môi. Có vẻ anh chàng không biết chuyện gì đang xảy ra nên khá ngạc nhiên trước không khí nặng nề trong lớp. Bước về chỗ ngồi, Tâm rút trong cặp ra một thỏi socola và đưa cho Kim kèm theo một lời dẫn hóm hỉnh:
Tải Wattpad - Kho Truyện Hay Cho Máy Android Phần mềm đã và đang được cập nhật rất nhiều thể loại truyện hay nhất hiện nay, hãy tải và cảm nhận nha Tải Về Máy |