Cô gái tóc xoăn thận trọng nhìn chiếc khẩu trang, xong đâu đấy đặt nó trước mặt Kim và ngắm nghía.
Vài giây sau…
- Là mày! Đúng là mày!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!
Vẫn như lúc trên xe buýt, cô ta rú lên đầy thảng thốt làm thầy giáo và tất cả mọi người trong phòng giật bắn mình.
- Cô kia! Đang làm cái gì thế?
Thầy giáo có vẻ bực bội, lên tiếng hỏi lớn làm cô nàng phải ngoan ngoãn ngồi ngay ngắn lại.
- Dạ…không có gì ạ! Em xin lỗi…
Kim thấy ruột gan mình rối tung lên. Nước này thì không xong rồi. Với tính cách nóng nảy bà chằn như vậy thì làm sao mà cô có thể sống yên những ngày tháng ở đây bây giờ???
Mọi người trở lại với tiết học sau khi dành cho cô và người ngồi bên cạnh những cái nhìn khó hiểu. Chỉ riêng Tâm là không quay lại nhìn. Thật may. Nếu không cô sẽ phải chôn mặt xuống đất vì xấu hổ mất.
Một tiết học chưa bao giờ trôi nhanh như thế, Kim ngồi mà chân tay cứ run cầm cập. Những âm thanh của tiếng giấy vo tròn từ phía cô nàng tóc xoăn khiến Kim không tài nào đủ can đảm nhìn lên bảng và nghe lời thầy giảng.
Reng……………..
Giờ khắc quyết định đã đến…
Ngay khi thầy giáo bước ra khỏi phòng, mọi người đã hốt hoảng ùa về nơi Kim ngồi khi thấy cô bị người bạn bên cạnh túm cổ áo và xách ngược lên.
- Mày nghĩ là sẽ thoát à??? Giờ thì ăn đủ với tao!!!
Các học viên đứng xung quanh tuy không hiểu chuyện gì đang xảy ra nhưng lại tỏ vẻ vô cùng háo hức để chờ mong cái giây phút Kim bị…oánh! Còn Kim chỉ còn đủ sức để nhắm mắt lại và chấp nhận số phận.
- Dừng đi! Cậu đang làm cái trò gì thế???
Tâm xuất hiện với gương mặt nghiêm túc và cái nắm tay ngăn cản đầy uy lực.
- Lớp trưởng đừng can dự vào chuyện này! Đây là vấn đề riêng của Vy!!!
Cô nàng tóc xoăn tỏ vẻ bực bội và không chấp nhận sự can ngăn của cậu bạn lớp trưởng. Mọi người xung quanh thấy thế thì thay đổi thái độ hoàn toàn, đồng thanh cùng nhau khuyên can cô nàng đanh đá.
- Phải đấy! Dù có chuyện gì cũng không nên dùng bạo lực ở đây!!! Bỏ qua được thì bỏ qua đi!!!
- Uh! Con gái đừng làm cái trò đánh nhau. Ghê lắm!!!
- Nó mới vào lớp. Tha cho nó đi!
Những lời nói mang tính chất giải hòa vang lên. Kim từ từ mở mắt, tim đã bớt nhảy hiphop vì sợ. Minh Vy (tên của cô nàng đanh đá) dù cục tức đang treo ngang cổ cũng đành phải hạ tay xuống trước áp lực dư luận. Bản thân Vy không hiểu vì sao con nhỏ ngớ ngẩn trước mặt mình lại may mắn đến thế khi lúc nào cũng được đám đông cứu giúp. Nhưng thực tế thì Vy nghĩ rằng bản thân mình mới là người bị hại và cần phải được bênh vực.
Mọi chuyện tạm đi vào bình yên khi Minh Vy hùng hổ bỏ đi cùng cô bạn thân. Tính cô nàng là thế. Rất mau nóng và cũng rất mau…nguội. Dù vậy ai cũng biết rằng trong lòng Vy vẫn chưa nguôi được cơn giận này. Vài giây sau thì ai cũng về nhà nấy, không một câu hỏi thăm, không một lời an ủi cô bé Hoàng Kim tội nghiệp vẫn đang run như cầy sấy.
- Sao thế?Vẫn còn sợ à? Không sao đâu! Minh Vy nhìn dữ dằn vậy đấy nhưng tốt bụng lắm. Không thuộc dạng ỷ to bắt nạt nhỏ đâu!
Cậu lớp trưởng vẫn nở nụ cười hiền, vỗ vai khích lệ tinh thần Kim. Không hiểu sao khi nhìn thấy nụ cười ấy lòng Kim nhẹ bẫng và thanh thản đến lạ. Bỗng dưng trong cô xuất hiện một suy nghĩ rằng từ nay Tâm sẽ là người hùng bảo vệ mình thoát khỏi mọi sự bắt nạt. Và rồi cô tự cười với sự hoang tưởng ấy. Từ nhỏ sống trong hoàn cảnh bị người khác ức hiếp và luôn chống chọi với sự cô đơn nên Kim luôn ao ước có một ai đó bên cạnh bảo vệ. Nụ cười hiền của Tâm và những cử chỉ quan tâm của cậu bạn khiến trái tim Kim không ngừng thổn thức. Nhìn Tâm đi khuất khỏi cánh cửa, Kim chỉ muốn chạy theo và nắm tay cậu ấy, bảo với Tâm rằng: Hãy là bạn thân của mình. Mình cần bạn.
Rồi Kim lại tiếp tục lắc đầu tự chế giễu mình. Làm sao cậu ấy có thể chấp nhận lời đề nghị ngốc xít đó cơ chứ!
Ngồi một mình trên bàn, Kim thấy người mình cứ mệt nhoài đi. Nhìn xung quanh ai cũng chăm chú với chiếc điện thoại xịn trên tay, cô nhìn lại bản thân và thở dài thườn thượt. Kim nhận ra mình chẳng có gì ngoài một khuôn mặt đẹp. Nhưng nó quá căn nguyên và giản dị, hình như trong môi trường này vẻ đẹp kiểu như Kim không được chú ý đến. Thế mà trước khi đi học cô cứ tưởng mình sẽ là một người nổi bật. Nghĩ bâng quơ thêm vài giây, Kim đứng dậy và ra ngoài. Không khí trong lành và thoáng đãng có lẽ sẽ giúp cô lấy lại chút tinh thần đã quá yếu đuối.
Đi từng bước chậm rãi trên sân trường đầy mùi gió sớm, Kim lại thấy ùa về những ngày tháng trước đây. Những ngày phải dậy sớm đi chợ trong cái rét đầu mùa, phải quanh quẩn các siêu thị để tìm cho ra thứ đồ vớ vẩn mà hai cô em lắm chiêu bắt phải tìm cho được. Rồi những cái tát, những trận đòn roi, nhưng bữa cơm chỉ biết ăn với muối và ớt. Mọi thứ bất giác hiển hiện trong tâm tưởng và khiến lòng Kim nghẹn thắt. Nhưng cũng nhờ vậy mà Kim nhận ra những ngày tháng hiện tại dù khá xa lạ và buồn chán vẫn còn hạnh phúc hơn cuộc sống ngày xưa rất rất nhiều lần. Thay vì chán nản và rút lui, cô nghĩ bản thân cần phải mạnh mẽ hơn để tự tìm ra một con đường thực sự cho cuộc đời mình.
Tải Wattpad - Kho Truyện Hay Cho Máy Android Phần mềm đã và đang được cập nhật rất nhiều thể loại truyện hay nhất hiện nay, hãy tải và cảm nhận nha ![]() |