Đã phân vân, nhưng cuối cùng, Giang vẫn không hỏi Huy địa chỉ liên lạc của Văn. Nếu có duyên, thì sẽ gặp vậy!
Nhắm mắt ngủ, chợt lướt qua đầu Giang là nụ cười của cô nàng có hai cái răng to cộ ở đằng trước, mỗi lần cười, mắt tít lên như trẻ con. Đó là người nửa đêm pha cho anh cốc trà quất giải rượu, là người sáng hôm sau khi anh tỉnh dậy, đầy ngượng ngùng ngước đôi mắt trong sáng, mỉm cười bảo anh: “Ai lớn lên mà chẳng say rượu đôi lần”.
Những hình ảnh liên miên của Văn cứ hiện lên, lướt qua đầu Giang. Đó là lần đầu tiên, trong giấc mơ của anh, người con gái tóc dài, thật dài, không còn xuất hiện nữa.
Không xuất hiện trong giấc mơ, nhưng ngày hôm nay, Vy lại xuất hiện ngay trước cửa nhà anh. Mái tóc ngắn dần chờm xuống vai, khung người vốn mảnh mai của Vy càng thêm gầy guộc. Nhìn khuôn mặt còn ngái ngủ của Giang, Vy mỉm cười.
“Đánh răng rửa mặt đi, rồi ngồi cà phê với chị một lát.”
Vy là bạn gái của Hải, lần đưa cô về ra mắt gia đình, Hải trêu chọc, bắt Giang phải gọi Vy bằng thím. Nhưng, Giang khăng khăng không chịu, nhìn cô gái xinh đẹp trước mắt, mái tóc dài tha thướt phủ kín lưng, chỉ ngập ngừng gọi chị. Nghe chú Hải kể, chú gặp Vỵ trong lần đi phượt Cao Bằng, ở Thác Bản Giốc. Hai người đi hai đoàn khác nhau, nhưng xe của Vy bị hỏng, anh xế lóng ngóng không biết làm sao, đúng lúc gặp Hải lướt qua, Hải không những lôi đồ nghề, vá xe giúp, mà còn giúp họ về đến tận nơi tập kết. Sau lần gặp gỡ đó, hai người thường xuyên liên lạc. Vy trở thành “ôm cứng” của Hải trong mọi chuyến đi. Rồi sau đó, trở thành “người yêu cứng” của nhau luôn.
Lần đó, vì chuyện công việc, lựa chọn đi hay ở lại thành phố, Vy và Hải đã cãi nhau. Hải tức giận một mình xách xe đi Hà Giang, rồi xảy ra tai nạn, Vy gần như không thể nào gượng lại. Rất lâu sau, khi Giang đem những kỷ vật về Vy trong phòng của chú đến cho cô, Vy đã cắt tóc ngắn. Cô gái từng say mê tốc độ, luôn hét lên phấn khích, dang tay miên man mỗi khi xe tăng tốc hoặc vào cua, giờ đây đã từ bỏ mọi chuyến đi bụi. Cô bắt đầu sợ các cung đường. Nỗi sợ hãi và yếu đuối của Vy lúc đó khiến anh chàng mới lớn như Giang cơ hồ bị bỏ bùa mê thuốc lú. Có giai đoạn, chỉ cần rảnh rỗi anh lập tức bám riết theo Vy, sợ cô nghĩ quẩn. Nhưng đến một ngày, trước kỳ thi đại học của Giang một tháng, Vy bảo với Giang, lạnh lẽo.
“Chị không sao hết. Em đừng theo chị nữa.”
Giang đang định thanh minh, Vy đã lạnh nhạt tiếp lời: “Chị không muốn nhìn thấy em. Nhìn thấy em, chị lại nghĩ đến những chuyện không vui”.
Nỗi tổn thương khi đó trong Giang tưởng chừng như chẳng thể nào xóa nhòa, nhưng ngày biết tin mình đỗ đại học, Giang vẫn không kìm được lòng mà đến nhà trọ của Vy.
Nhà Vy khóa cửa. Anh cứ ngồi đó, nhìn ổ khóa vô tri, suốt một buổi chiều.
Thời gian sau, Vy bất ngờ tìm Giang, xin lỗi anh, nói giờ cô mới có thể bình tâm. Cô nói, “Em là những gì còn lại giữa chị và Hải. Chị cũng không muốn mất”. Từ đó, Giang lặng lẽ ở bên Vy, chấp nhận một thân phận khá buồn cười – gạch nối, người đừng giữa Vy và Hải, ngường đứng giữa hiện tại và quá khứ, người để mỗi khi tựa hồ như muốn phát điên, Vy lại tìm đến anh, kể miên man không dứt về Hải.
Đôi khi, Giang thầm nghĩ, mình thật tệ. Anh ghen tỵ với người đã khuất, ghen tỵ với cả chú của mình.
Mà thực ra, từ đầu đến cuối, anh chưa từng có tư cách để được ghen tỵ.
“Ra trường rồi, em định làm ở đâu?”
Trong quán cà phê ngày nắng, từng giọt đen thẫm tí tách rơi, tiếng Vy bình thản, dù khuôn mặt cô mang vẻ xa vắng nơi đâu.
“Có công ty xây dựng nhận em rồi. Chị Vy, hôm trước chị nói, chị thay đổi cái gì?”
Vy ngây người nhìn Giang, rồi cười nhẹ: “Thay đổi công việc, chỗ làm, phong cách sống. Giang, chị sẽ chuyển vào Đà Nẵng”.
Giang sững ra, nhìn xoáy Vy. Thấy Vy bình thản nhìn lại mình, anh bỗng thấy lòng khẽ nhói lên.
“Ngay cả chị cũng thấy mình không ổn chút nào. Anh Hải đi được bốn năm rồi. Đến gần đây, chị mới biết, chị không thể cứ thế này.”
Cơn tức giận bỗng chốc bốc ngùn ngụt, Giang nói như gắt lên.
“Không thể thế này là ở bản thân chị, chứ không phải bởi địa điểm. Tại sao chị phải chạy vào tận Đà Nẵng? Vẫn là chị muốn trốn tránh.”
Giang biết Vy từng có thời gian chôn chân ở mấy quán bar trên phố cổ. Có thời gian cô còn đi làm PJ, tiếp thị hết bia rồi đến thuốc lá. Có thời gian, anh nghe nói cô còn làm phục vụ ở một quán bia mát mẻ. Cô cũng có vài mối quan hệ với những anh chàng khác… Giang sợ hãi với con người Vy lúc đó, nhưng bản năng mạnh mẽ trong anh mách bảo, sẽ đến lúc Vy dừng lại, sẽ đến lúc Vy thay đổi. Song giờ, khi cô thực sự thay đổi, thì cũng chẳng khác gì một cuộc trốn chạy, chỉ là theo một cách khác mà thôi.
Tải Wattpad - Kho Truyện Hay Cho Máy Android Phần mềm đã và đang được cập nhật rất nhiều thể loại truyện hay nhất hiện nay, hãy tải và cảm nhận nha Tải Về Máy |