Thứ Sáu, Tạ Tri Vân đến nhà nhưng không thấy Nhiếp Vũ Thịnh đâu. Anh nói với người giúp việc là đến nhà bạn làm bài tập, tài xế đưa anh đi, đợi dưới nhà cả nửa ngày trời mà không thấy anh xuống. Tài xế lo lắng, lên xem thì biết Nhiếp Vũ Thịnh không hề lên đó, khu nhà này có cửa sau, có lẽ anh đã lẻn đi từ cửa này.
Người giúp việc và tài xế đều lo lắng đến phát điên, vội gọi cho Nhiếp Đông Viễn, bấy giờ ông ta đang ở Đài Loan bàn bạc về vụ hợp tác mới. Hồi đó hai bờ Đài Loan chưa có đường bay thẳng, mà phải đổi máy bay Hồng Kông, dù trở về ngay lập tức thì cũng phải hôm sau mới đến nơi. Đi báo công an thì chưa mất tích đủ hai mươi tư tiếng nên không thể lập án. Người giúp việc cuống quýt gọi cho tất cả bạn học của Nhiếp Vũ Thịnh, nhưng chẳng có kết quả gì, bỗng nhiên Tạ Tri Vân sực nghĩ ra, bèn cầm đèn pin đến nghĩa trang.
Quả nhiên Nhiếp Vũ Thịnh đang ở trước mộ mẹ mình. Tạ Tri Vân bật đèn pin, chân thấp chân cao bước đi giữa những dãy mộ, lòng vừa sợ hãi vừa hoảng hốt. Khi tìm thấy Nhiếp Vũ Thịnh, bà bỗng cảm thấy tim đau đến không thở nổi, suýt nữa thì ngất đi. Nhiếp Vũ Thịnh đang nằm ngủ co quắp trước mộ, lúc bị bà đánh thức, anh vẫn mơ màng: "Mẹ, sao giờ mẹ mới tới..."
Một câu này đã khiến Tạ Tri Vân chua xót đến suýt rơi nước mắt. Đứa trẻ đơn độc nằm ngủ trước mộ mẹ, ai nhìn thấy cảnh tượng này chẳng đau lòng, huống hồ bà lại một mình nuôi con, trái tim người làm cha làm mẹ đều như vậy. Dù người lớn có ân oán gì thì bọn trẻ luôn vô tội. Bà đưa Nhiếp Vũ Thịnh về nhà, cũng không trách mắng, chỉ bảo anh tắm rửa rồi dặn người giúp việc hâm sữa, nhìn anh uống sữa, đi ngủ xong mới gọi cho vị giáo sư âm nhạc kia xin cho Nhiếp Vũ Thịnh nghỉ học ngày mai.
Hôm sau Nhiếp Đông Viễn mới về đến, ông vô cùng cảm kích Tạ Tri Vân, nhưng bà kiên quyết xin nghỉ không làm nữa. Bà cảm thấy dù Nhiếp Đông Viễn thật sự là kẻ chủ mưu giết chồng mình, nhưng mình cứ lợi dụng sự tin tưởng của Nhiếp Vũ Thịnh thì cũng rất không phải, nên khăng khăng đòi rời khỏi nhà họp Nhiếp. Đôi bên không ai chịu ai. Tạ Tri Vân một mình xuống núi, Nhiếp Đông Viễn bèn lái xe đuổi theo.
Ông ta nói: "Tri Vân, anh sai rồi, không phải con anh, mà là anh không thể rời xa em."
Tạ Tri Vân viết trong nhật ký: "Tôi sững người đến mấy phút rồi đáp: 'Không phải anh có bạn gái rồi sao?" Anh ấy nói: 'Anh tưởng em sẽ ghen, sẽ tốt với anh một chút, kết quả em lại muốn rời xa anh.' Tôi sững người thêm một lúc lâu, cuối cùng mặc kệ anh ta, quay người tiếp tục đi xuống núi. Anh ta dừng xe ở đó, đi bộ về phía tôi đến tận trạm xe buýt dưới chân núi. Tôi lên xe vẫn thấy anh ta đứng đó, nhìn tôi đầy tuyệt vọng."
Sau đó một thời gian dài Tạ Tri Vân không nhắc đến Nhiếp Đông Viễn nữa, chỉ viết về những chuyện vụn vặt trong cuộc sống cùng sự trưởng thành của con gái... Khi đọc đến đây Đàm Tĩnh nghĩ rằng mọi chuyện đã kết thúc, có lẽ hồi đó Tạ Tri Vân cũng cho là thế.
Rất lâu sau đó, Nhiếp Đông Viễn nài nỉ Tạ Tri Vân quay lại dạy đàn cho con trai, vì Nhiếp Vũ Thịnh hiếm khi tin tưởng ai, nhưng lại rất tin Nhiếp Vũ Thịnh đang ở tuổi nổi loạn, người giúp việc không quản được, chỉ chịu nghe lời một mình Tạ Tri Vân. Ban đầu Tạ Tri Vân từ chối, nhưng Nhiếp Đông Viễn biết Đàm Tĩnh rất có hy vọng đỗ vào trường trung học trọng điểm số 14, trường này theo chế độ nội trú, chi phí rất cao, mà hồi đó ngôi trường Tạ Tri Vân công tác lại không thể trả lương đúng hạn cho bà. Ông ta biết Tạ Tri Vân cần tiền cho con đi học, nên đã đưa ra một cái giá rất cao, đồng thời cam kết cới Tạ Tri Vân rằng mình tuyệt đối sẽ không tơ tưởng bất cứ điều gì nữa, chỉ mong mời bà về dạy Nhiếp Vũ Thịnh.
Trước những lời cam đoan và thuyết phục của Nhiếp Đông Viễn, Tạ Tri Vân nhận lời tiếp tục đến nhà họ Nhiếp dạy Nhiếp Vũ Thịnh. Nhiếp Đông Viễn cũng thủ tín, luôn giữ khoảng cách với Tạ Tri Vân, ông ta rất bận, nếu cố tình tránh mặt thì Tạ Tri Vân hoàn toàn không thể gặp được. Mãi đến hôm sinh nhật Nhiếp Vũ Thịnh, hai người mới lại gặp nhau. Nhiếp Vũ Thịnh kiên quyết muốn mời cô giáo Tạ dự tiệc, vì thế ba người họ cùng đến khách sạn năm sao sang trọng nhất thời đó ăn cơm. Nhiếp Đông Viễn dùng rượu vang, còn Tạ Tri Vân và Nhiếp Vũ Thịnh thì uống nước giải khát nổi tiếng của công ty Đông Viễn.
Khi uống loại nước này, tâm trạng Tạ Tri Vân rất phức tạp. Đương lúc Nhiếp Đông Viễn vô cùng vui vẻ, con trai ngoan ngoãn nghe lời, lại có Tạ Tri Vân ở bên, nên ông ta uống khá nhiều rượu, rồi bắt đầu kể về quá trình gây dựng sự nghiệp từ hai bàn tay trắng, bao gồm cả việc đấu trí đấu dũng ra sao với tay thương nhân Hồng Kông. Hồi đó, chính quyền địa phương và cơ quan chủ quản rất ủng hộ thương nhân Hồng Kông kia mua lại xưởng Lão Tam. Khi ông ta đột nhiên đứng ra dẫn dắt mọi người góp vốn cứu xưởng, nghe nói lãnh đạo cơ quan chủ quản đã đánh giá bằng hai chữ "làm bừa".
Tải Wattpad - Kho Truyện Hay Cho Máy Android Phần mềm đã và đang được cập nhật rất nhiều thể loại truyện hay nhất hiện nay, hãy tải và cảm nhận nha ![]() |