- Thế cơ à/
- Ừ.
Anh không nói gì nữa, cứ đứng vuốt vuốt lại cho mất cọng bị cắt ngang đang chổng lên xẹp xuống. Nhớ lại chuyện Kim Anh dò hỏi :
- Làm xong hết rồi, tôi về được chưa.
Lại mỉm cười nham hiểm, Kim Anh nhìn mà muốn bủn rủn chân tay không biết Thế Du lại sai bảo chuyện quái quỷ gì nữa:
- Sao?
- Vào toilet rồi biết. Xong thì về được rồi đấy.
Nói xong anh lại thản nhiên vắt chân lên bàn ngồi xem tivi.
Cái tên này mình như kiểu ôsin nhà hắn ấy nhờ. ờ mà đúng mà mình là ôsin mà. Trời ơi sao số tôi khổ thế này hả trời, thôi đằng nào hôm nay cũng dọn rồi, dọn luôn cả thể. Phòng tắm nhà hắn cũng hơi to to thôi chắc cũng không đến nỗi nào.
- Á... Trời ơi.
Cái tên khốn này hắn dung kiểu gì mà giấy vệ sinh dài loằng ngoằng rơi ướt hết dưới đất thế này... Trời cái gì nữa mà đen sì sì vậy.. thì ra là bã café nhà có mấy thùng rác tự tiêu sao không cho vào cho vào bồn vệ sinh làm gì không biết, hắn định trồng cây café trong nhà tắm chắc... mà sàn này nó bị làm sao ấy nhở soa toàn bùn thế này.. aaaaaaaaaa.... Đây là toilet hay thùng rác tự tiêu vậy không biết....
Hừ hừ hừ... mình lau... lau ... lau ... xả ... xả ...xả... chết này tên Thế Du thối tha, anh hành hạ tôi thế đấy hả, hành hạ cũng phải nghĩ đến thân phận vợ tương lai của tôi chứ....
Mệt quá đi mất, thành quả của mình. Cuối cùng cũng xong phòng ngủ, phòng khách, phòng tắm hết rồi Hehehe chả còn phòng nào nữa... sướng qá.
Lê lết than tàn ra ngoài:
- Xong rồi, tôi về.
Đang ngồi ăn Orion nhìn Kim Anh hí hứng, thấy không tội nghiệp mấy anh lại vừa nhổ, vừa phì mấy mẩu bánh xuống đất, rồi phủi.
Cái tên này, bánh ngon như vậy sao không đưa cho tôi ăn mà vứt đi làm gì không biết, hic miếng bánh tội nghiệp em nỡ bỏ chị đi như thế à. Ăn được mấy miếng lẩu mà bị tên này tiêu hoá hộ hết rồi còn đâu...
- Bánh chán quá, lại phải nhờ cậu rồi. Ngại quá.
Hết chịu nổi, cô tiến đến đấm đá, dựt tóc lên đằng trước dựt tóc ra đằng sau, Thế Du không ngừng kêu **:
- Chị Kim Anh em xin lỗi, chị tha lỗi cho em.
- Em xin lỗi mà.
- Em hứa sẽ làm nô lệ cho chị sai bảo cả đời. Huhu.
Nhưng sự thật phũ phàng Kim Anh đành đến lau số bánh vương *** mà không làm gì được Thế Du. Trong lúc đấy an hung dung vào phòng ngủ.
Biết thế không báo cao cho rồi, mình về quách cho xong.
Lau hết chỗ vụn bánh cô rón rén từng bước từng bước ra ngoài. Các căn hộ gần đấy cũng đã tắt hết điện, chỗ này là nơi cao cấp nên thường không có xe taxi mà nhớ lại lúc nãy cô bị hắn bắt đến đây giờ đành đi bộ về thôi.
Vừa ra khỏi cửa, một âm thanh lạnh lung vang lên :
- Đứng im đấy.
Giật bắn người như đi ăn trộm bị bắt quả tang, làm bộ mặt cười giả tạo :
- Hề... hề... tôi đứng im đây.
Lại còn nói với làm gì nữa, anh cứ đi vào gara nói chục lần tôi cũng không đứng lại đâu, định hành hạ tôi tiếp á còn lâu.
Nhìn Thế Du đã khuất cô ba chân bốn cẳng co giò chạy. Vừa lúc lái xe ra ngoài không thấy Kim Anh anh chỉ cười nhẹ." Cứ thế mà đi bộ."
Mình chạy, chạy, chạy tên này làm gì mà đuổi nhanh thế, hắn sắp bắt được mình rồi, huhu, phải tăng tốc thôi. Lại chạy tiếp.
Thế Du ngồi trên xe vừa ấn còi bim bim vừa cười thích thú với bộ dạng chạy của cô, anh cứ tà tà đi xe đằng sau. Đến khi Kim Anh mệt thở dốc đứng chống hai tay vào đầu gối thở hổn hển mới mở cửa xe bước xuống:
Dựa lưng vào cửa xe cười nhạt.
Kim Anh xua xua tay, thở hồng hộc :
- Thôi... Th...ôi được rồi.... Tôi về theo...cậu...là...là được...chứ gì...
- Về đâu cơ.
- Về nhà cậu.
- Về nhà tôi làm gì.
- Ơ...
Anh đá long nheo với cô:
- Không phải cậu định qua ... đêm với tôi chứ. Hơ Hơ....
Kim Anh đỏ bừng mặt, không nói được câu gì trước vẻ mặt cợt nhả của anh.
- Lên xe, tôi đưa về.
" Sock n lần trong tối hôm nay." Gào ầm lên :
- Sao cậu không nói sớm, làm người ta chạy thụt cả mang, tưởng cậu bắt tôi ở lại dọn dẹp nữa chứ.
- Thích thì quay lại làm.
Cười tươi chạy lại mở cửa xe tự lên:
- Bác tài về thôi..
Chương 39:
- Cháu đẹp trai... ơ
Bà Tuyết chủ Salon – Hair đang ngồi vuốt keo vào những lọn tóc xoăn vàng óng của mình thì thấy Thế Du với mái tóc một bên bị lẹm, một bên xoè không khỏi thắc mắc xem đây có phải mốt mới không..
- Tóc... cháu
Anh tự nhiên ngồi xuống ghế vuốt vuốt lại tóc nói :
- Cô Tuyết, cắt lại cho cháu làm sao để vuốt dựng hết tóc lên ấy.
Bà gật gật không quên ngắm anh lại lần nữa, dù mới tóc có hơi hỏng nhưng anh vẫn đẹp trai như ngày thường, bà ngoái cổ gọi vào bên trong :
Tải Wattpad - Kho Truyện Hay Cho Máy Android Phần mềm đã và đang được cập nhật rất nhiều thể loại truyện hay nhất hiện nay, hãy tải và cảm nhận nha ![]() |