Minh bất giác quay lại hỏi. Thu lúng túng.
- Ơ…tớ chưa biết. Mà chắc là không đi đâu, tớ sợ lắm.
- Sợ gì chứ, có tớ đây, cứ đi đi nhé!
Thu chưa kịp nói gì thì Minh đã mất hút. Vừa lúc đó, lớp trưởng Phan vào, hí hửng cầm tờ giấy trên tay.
- Thu, đi cắm trại cuối năm nhé, ăn chơi cho đã trước khi bước vào mấy kì thi…Chẳng còn mấy khi lớp mình hội họp được đâu.
- Cắm trại gì lắm thế, mới cắm hôm kỉ niệm Đoàn xong mà?
- Đó là toàn trường, lần này chỉ riêng lớp mình thôi mà…Tớ năn nỉ mãi mới có được chữ kí của cô hiệu trưởng đấy, cô bảo cô cũng đi với lớp mình luôn.
- Ok! Tớ đăng kí!
- Vậy mới là thành viên C2 chứ. Cậu với Minh là hai người đăng kí đầu đấy…
Rồi Phan lại loay hoay với tờ giấy, cặm cụi viết tên từng người vào.
Thu ra ban công. Một nhánh phượng lòa xòa ngay đó. Cây phượng này già và cao quá, mà năm nào cũng ra quá trời hoa. Từng nhánh nhỏ xíu lại xòe ra bao nhiêu là cánh phượng li ti, hiếm hoi lắm được một hoa toàn cánh sữa. Năm nào cả lớp cũng canh me mấy chú bảo vệ, lén hái phượng làm bướm ép đầy cả vở. Lén vậy thôi, chứ mấy chú biết hết, chẳng qua là giả lơ không thấy, học trò mà, với lại mấy nhánh phượng có đáng gì đâu cơ chứ. Thu hái một nhánh nhỏ, rồi tỉ mẩn xem được mấy cánh hoa sữa. Hoa sữa màu đỏ thẫm ở mặt ngoài, mặt trong là một lớp trắng xóa như sữa, pha sẵn mấy chấm nhỏ li ti, làm bướm thì nhìn đẹp phải biết. Chắc sẽ làm cho Minh một con vậy, nhánh này có tới mấy cánh hoa sữa mà.
Cuối tháng ba.
Tiếng ve kêu inh ỏi. Các lớp mười hai chỉ còn tầm tháng nữa để hoàn tất các bài học và ôn tập cho đợt thi học kì hai. Không khí lớp học căng thẳng, thi thoảng được dịu bớt nhờ mấy câu chuyện cười của thầy dạy Toán. Lớp khối C, các môn Tự Nhiên luôn là một thử thách, thế nên ai cũng cố gắng gấp đôi. Học trên trường, rồi nhờ thầy dạy thêm, rồi học nhóm. Lớp phó học tập Quỳnh còn tình nguyện nhờ anh mình là sinh viên sư phạm Toán trên Sài Gòn về kèm thêm cho mọi người vào mỗi cuối tuần. Những bài học lịch sử khô khan được mấy cô gái phổ thơ cho dễ nhớ, mấy bài địa lí khó nhằn được cô Địa hướng dẫn nhìn Atlat. Nói chung, không khí học tập của lớp khối C luôn căng như dây đàn. Ai cũng bảo khối C chỉ giỏi học vẹt, nên các thành viên quyết tâm cho mọi người thấy học vẹt cũng làm nên chuyện.
Giữa những tháng này học hành chiếm gần hết thời gian như thế, Thu vẫn không quên nhiệm vụ với Minh. Một lá thư gửi đi và một lá thư nhận về, đều đặn mỗi ngày, không sót hôm nào. Lớp Phương chỉ phải thi học kì nên đỡ căng thẳng, nên những bức thư Phương gửi dài hơn, kể nhiều chuyện vui cho Minh để Minh xả stress giữa những giờ học hay mỗi đầu buổi học. Đôi lúc đó lại là những câu ngắn ngắn Phương sưu tầm ở đâu đó trên báo hay internet, hoặc những thứ ngộ ngộ Phương bắt gặp trên đường.
“Một khách du lịch đến Bohol ở Phillippines, thấy những ngọn đồi được làm bằng chocolate. Vị du khách nghĩ bụng, người dân ở đây sướng thật, thiên nhiên ban cho họ những ngọn đồi thật là tuyệt vời. Thế rồi vị du khách đó điềm nhiên cắn vào một cái cây gần đó. Đột nhiên, vị du khách đó nhăn mặt và phun ra. Cậu biết tại sao không? Vì đó là một nơi rất đặc biệt, cứ vào mùa khô là các cây cối đều ngả sang màu nâu, vị du khách nọ không biết, tưởng là chúng được làm bằng chocolate..hihi. P…”
“Đố cậu quả trứng với con gà cái nào có trước? Không trả lời được phải không? Ple….P….”.
Thu cứ chuyển và cứ nhận, làm Nguyệt đôi lúc cáu lên.
- Thi cử tới nơi rồi, cậu lo mấy cái thứ vớ vẩn đó làm gì?
- Vớ vẩn đâu mà, chỉ là để Minh vui thôi, có mất thời gian đâu…
- Lúc nào cũng Minh…Minh…chán cậu…
Thu chỉ cười, rồi lại tất bật như thế. Học, giải bài, thư, và Minh.
****
Tuần thứ hai của tháng tư.
Như đã hẹn, cả lớp C2 quyết tâm bỏ mặc tất cả để tận hưởng hai ngày trong khu rừng sinh thái. Thầy chủ nhiệm, cô hiệu trường, thầy bí thư đoàn tháp tùng bốn mươi hai thần dân trong lớp đi cắm trại.
Hơn hai tiếng đi xe đò, rồi qua phà, cả lớp cũng đã đến được với thiên nhiên. Sau khi được anh hướng dẫn viên giới thiệu sơ bộ về rừng, về các khu vực và khu vực dựng lều, cả lớp hăm hở tiến vào rừng. Thực ra, đi thăm thú chỉ là phụ, cái chính là cả lớp muốn đi đâu đó xa xa ngôi trường và nhà mình một chút để có thể làm cho tâm hồn mình thoải mái để chuẩn bị cho kì thi sắp tới. Thế nên thay vì hỏi xem cây nọ con kia, cả lớp lại xúm xít chụp hình cùng cảnh vật. Các thầy cô cũng bó tay, đành để mặc cho lũ trò tha hồ tung hoành trong những tháng cuối cùng của đời học sinh này.
Minh và Thu đi sát bên nhau, cái balo chứa đầy nước và thức ăn dặm của Thu ngoan ngoãn nằm trên vai Minh. Minh đi thật chậm để đợi Thu và làm điểm tựa cho Thu trong những đoạn đường khó. Những lúc Thu cùng đám bạn nữ chụp hình, Minh lại tình nguyện làm phó nháy. Cả lớp chỉ có hai tên con trai nên chả ai để ý đến những hành động trên mức tình bạn đó của Minh.
Tải Wattpad - Kho Truyện Hay Cho Máy Android Phần mềm đã và đang được cập nhật rất nhiều thể loại truyện hay nhất hiện nay, hãy tải và cảm nhận nha Tải Về Máy |