- Anh bị làm sao thế? Còn mười lăm phút nữa mà!
- Này, tôi có quyền thay đổi thời gian đấy!
- ...
- Sao? Cô thắc mắc gì nào?
- Đừng có lúc nào cũng dùng cái giọng kẻ cả ấy ép buộc tôi. Tôi không sợ đâu. Như buổi hôm nay, cái gì ấy nhỉ? À, gặp mặt đối tác. Tôi biết kế hoạch gì mà đi cùng anh. Còn nếu chỉ để thỏa hiệp thì e rằng tôi không hợp rồi. Thư kí của anh đâu? Mỹ nhân số 9 phòng sáng tạo đâu? Sao nhất định phải là tôi? Tôi không dư giả thời gian để anh bỡn cợt...- Thủy nói không kịp thở và cũng không hay, ánh mắt Vinh nhìn cô đổi khác. Vinh nói chậm rãi, như nhấn từng chữ một:
- Cô thấy tôi thiếu tôn trọng cô sao?
- Phải...
- Xin lỗi Thủy, tôi không có ý đó đâu.
Vinh nói gì thế?. Vinh vừa gọi tên cô. Không phải nhân viên số 13, không phải con vịt hậu đậu. Cô có nghe nhầm không. Chưa kịp định thần và đáp trả Vinh thì một chiếc hộp vuông vức chìa về phía cô. Vậy nhưng sự lo lắng cho mẹ cô cùng nỗi tức giận chưa nguôi ngoai hối thúc, cô vung tay hất mạnh khiến chiếc hộp rơi xuống sàn ô tô và bật tung nắp, một đôi giày nữ thuộc nhãn hiệu cao cấp được giấu bên trong. Ánh nhìn Thủy dừng lại, nhịp tim rơi thõm. Nhìn ánh mắt Vinh, cô thấy lồng ngực hơi nhói lên:
- Anh....
Vinh cúi xuống nhặt lại đôi giày, một vẻ khiêm nhường nhất trước giờ Thủy từng thấy. Giọng Vinh trầm lại, bớt lạnh hơn:
- Không có gì, chỉ là chiều nay vô tình thấy vậy nên... Cô là phụ nữ, ngay đến một đôi giày ra trò còn không có, sao mà được.
Thủy thấy cổ họng mình nghèn nghẹn. Không phải vì hành động của Vinh mà vì câu nói của anh đã vô tình đụng đến cái nỗi niềm riêng của Thủy. Thủy cũng như nhiều cô gái khác, cũng trẻ, cũng muốn nay đầm này, mai váy nọ hay tung tăng shopping mà không phải lo nghĩ nhiều. Vậy mà những thứ đó chưa bao giờ xuất hiện trong từ điển của cô. Cuộc sống của cô là công việc, là một gia đình hai người phụ thuộc cần lo lắng, là quỹ thời gian hạn hẹp phải xoay xở, là tháng lương phải tính toán chi li. Mẹ cô ốm đau liên miên và mất sức lao động từ lâu, đứa em trai còn đang độ học hành. Thủy thương em, thương mẹ, thương cả bản thân mình. Và bất chấp sự có mặt của Vinh, Thủy khóc để những áp lực đè nén rửa trôi theo nước mắt. Nước mắt phụ nữ, bất kể cô ấy có như thế nào cũng đều khiến đàn ông bối rối. Huống hồ với Vinh, Thủy gây một ấn tượng vô cùng mạnh mẽ. Những mẩu đối thoại ngắn ngủi chỉ chực nói đến câu thứ ba là cãi vã cứ như ghi âm rõ ràng trong trí nhớ Vinh. Những mảng màu của hiện tại mấy tháng nay từ ngày Thủy đến công ti xô lệch rất mạnh trong tâm trí mà vẫn cứ nguyên vẹn không hề rơi vỡ, Vinh vẫn nhớ như in. Anh nói nốt câu ban nãy rồi chìa chiếc hộp về phía Thủy :
- Cái này của ương ngạnh của em cứ chặn lại trong tôi một lời quan tâm dịu dàng hay là một câu nói với em, xem thực sự trong lòng, chúng tôi là gì của nhau.
***
Từ sau buổi chở Thủy về nhà hôm ấy, những trò đùa của Vinh bớt tính chọc ghẹo hơn. Anh không còn cố tình xử ép Thủy trong những nhiệm vụ được giao ở công ti, không còn \"quan tâm\" cô theo cái lối đầy \"bạo lực\" nữa. Có lần tan ca muộn, cả công ti chỉ còn mỗi Thủy chờ nán lại. Thì ra trời mưa to, cô không mang theo áo mưa. Mọi thứ ràng buộc không cho Thủy quyền ốm đau trong giai đoạn này, cô đấu tranh để không đội mưa về nhà. Vinh khoan thai bước lại, bật ô ra rồi cố tình bước như không nhìn thấy cô. Được vài bước, Vinh đi giật lùi về phía Thuỷ và cười thách thức:
- Đi nhờ không?
- Không thèm! - Thủy vênh mặt và đáp trả liền. Nhanh như cắt, Vinh giúi chiếc ô vào tay Thủy rồi quay ngoắt về phía Văn phòng:
- Về đi! Đêm nay tôi ở lại công ti có việc.
Thủy ngẩn người rồi tủm tỉm nhìn bóng Vinh đi khuất vào lối hành lang dài nhoà ánh đèn sáng rực.
Mấy sáng liền sau đó, sáng nào Thủy cũng thấy một phần ăn sáng đặt sẵn ở chỗ ngồi của mình trong văn phòng, không có lời nhắn để lại, cô nghĩ ai đó để nhầm nên hữu ý đẩy phần ăn sáng về phía mỹ nhân số 9 - người mà không ngày nào không nhận được quà, không hề có thắc mắc gì nảy sinh. Gần một tuần như thế, đến sáng ngày thứ Sáu, mẩu giấy gắn trên phần ăn sáng ghi rõ tên cô: \"Gửi Hoàng Thanh Thuỷ - nhân viên phòng sáng tạo\". Thuỷ vẫn ơ hờ, để trả lại với lời nhắn tương tự: \" Ai vậy? Tôi không thích người ẩn danh. Phần ăn sáng thay đổi vẫn được gửi vào những buổi sáng kế tiếp, cách xưng hô đã hơi đổi khác: \"Gửi nhân viên số 13. Tôi biết cô chưa ăn sáng, ăn đi, mệnh lệnh đấy!\". Người giấu mặt gọi cô là nhân viên số 13 sao? Thuỷ bất chợt nghĩ đến Vinh nhưng cô hốt hoảng xua đuổi ngay suy luận đó. Trời! Cô than mình nghĩ cái gì vậy? Sao là Vinh được? Những quan tâm theo kiểu tình nhân này. \"Mình điên rồi\" - Thuỷ tự nhủ, không muốn thắc mắc thêm về chủ nhân của những phần ăn sáng đó.
Buổi trưa ở văn phòng là quãng thời gian Thuỷ thích nhất. Cô hay la cà ở chỗ uống cafe với một vài mẩu truyện cũ kĩ. Nơi đó thường không có ai vào buổi trưa vì mọi người hoặc tranh thủ nghỉ ngơi, hoặc ngồi tán dóc. Thuỷ chẳng cùng thế giới với 12 cô nhân viên phòng sáng tạo dù ngày thường cô cư xử hoà nhã và được mọi người quý mến. Cô càng không thuộc về thế giới của Vinh - vị sếp oan gia suốt ngày trêu chọc cô. Không hiểu sao dạo này Thuỷ hay nghĩ đến Vinh với những ý nghĩ vu vơ nhất. Có những điều đã trở nên quen thuộc mà dù nó có làm con người ta thoải mái hay không thì họ cũng một phần lệ thuộc vào nó để khi thiếu đi rồi, lại thấy mình trống vắng mà không thể hiểu những trống vắng đó từ đâu ra. Với Thuỷ, Vinh và cả những trêu chọc của Vinh thuộc dạng như thế. Gần một tuần, Anh không ghé phòng sáng tạo, không trêu chọc cô lúc tan ca, Thuỷ bắt đầu thấy nhịp điệu tẻ ngắt ở văn phòng và thực sự nhận ra vị trí của Vinh, cô thấy mình đau đau. Sao lại đến nước này chứ? - Thuỷ tự hỏi mình như thế. Lẽ ra Vinh đừng tặng cô đôi giày đó, đừng nhường ô cho cô, đừng có suốt ngày đụng mặt rồi trêu chọc cô để cô lệ thuộc quá nhiều vào sự có mặt của Anh trong cuộc sống của mình. Cuộc sống của cô và Vinh khác xa nhau và cách nhau bởi hai lớp cửa rất dày, cô không thể chạm vào thế giới của Vinh cũng như anh, có lẽ không đủ can đảm để dạo chơi trong thế giới của cô.
Tải Wattpad - Kho Truyện Hay Cho Máy Android Phần mềm đã và đang được cập nhật rất nhiều thể loại truyện hay nhất hiện nay, hãy tải và cảm nhận nha Tải Về Máy |