- Thôi được rồi....
- Hì hì, thế không giận em nữa nha
- Còn xem xét thái độ em thế nào đã.
- Hihi, em ngoan mà, yêu anh nhất mà ....
Trang dựa đầu vào vai tôi, vòng tay qua eo làm nũng. Tôi cũng nhanh chóng trở về trạng thái bình thường. Nhiều lúc thấy mình trẻ con ghê gớm, dễ giận, nhưng cũng dễ hết. Lắm lúc lại thấy mình như cơn mưa mùa hạ vậy, rất ồ ạt, mãnh liệt, đến bất ngờ, nhưng cũng tạnh nhanh chóng.
Bữa cơm xong xuôi, Trang cố nán lại chơi với tôi chút rồi dọn đồ về phòng, không quên dặn dò tôi đủ thứ trên đời.
Trang không nấu cơm được cho tôi, vì lí do Trang nấu cơm chung với bạn cùng phòng, không muốn suốt ngày ở trên tôi sợ mọi người lời ra tiếng vào. Tôi đồng ý, dù muốn lúc nào Trang cũng kè kè bên cạnh, nhưng tôi đâu thể ích kỉ thế đc, phải biết nghĩ cho người mình yêu chứ.
Bù lại, mỗi ngày Trang sẽ lên thăm tôi 1 lần, giặt giũ quần áo, mua sắm những vật tư cá nhân cần thiết cho tôi, còn việc cơm nước của tôi đã có thằng Thiện nó đứng lên lo.
Đúng hẹn, chiều Trang lên giặt giũ phơi phóng cho tôi. Quần jean, áo sơ mi, đi đôi dép tổ ông trăm lỗ của tôi, Trang xắn tay áo lên và chiến đấu với chậu quần áo, dọn dẹp cái ổ của tôi. Mồ hôi thấm ướt sống lưng. Lòng tôi chợt lâng lâng một cảm xúc mãnh liệt đến lạ thường. Tôi hiểu đó không phải cảm xúc của tình yêu đôi lứa bình thường, nó là cảm xúc của một tình cảm thiêng liêng hơn. Không ồn ào nhưng rất đỗi gắn bó, tha thiết, đủ để làm tôi trân trọng đến từng nhịp thở, từng phút giây.
Đang ngồi thẫn thờ, bỗng Trang vòng tay qua cổ, ôm tôi từ phía sau, cọ cọ đôi gò má phúng phính, mát lạnh vào má tôi, cười nhẹ nhàng:
- Hì, song việc rồi, lại đc ngồi chơi với a.
- Mệt không, e tốt vs a quá.
- Hehe, giờ mới biết à, mau mau khỏi chân mà đền đáp bổn cô nương đi.- Bỏ qua thái độ nghiêm túc của tôi, Trang nói cười tinh nghịch.
- Bằng cách nào ?
- Đích thân ngươi phải đèo bổn cô nương về quê, đưa vào nhà họ hàng chơi. Đưa đi những nơi đẹp nhất, ăn những món ngon nhất.
- Thế thôi hả?
- Ừa, làm nổi không.
- Không! Nhưng sẽ làm đc gấp nhiều lần như thế.
Trang cười rạng rõ, nháy mắt, làm cong ngón út đưa ra trước mặt tôi, điệu bộ tinh nghịch:
- Quân tử nhất ngôn.
Tôi chẳng ngần ngại ngoắc ngón út vào ngón tay đang chờ đợi, tươi cười tiếp câu:
- Tứ mã nan truy.
Hai đứa ôm nhau cười khúc khích.
Một cơn gió chiều nhè nhẹ thoảng qua, đâu đó cũng đủ làm cánh cửa phòng tôi từ từ khép lại.
Tiện tay tôi với lên chốt luôn cánh cửa. Ngoài trời gió ngày càng to lên. Hai cây hồng xiêm trước sân xào xạc trút bỏ những chiếc lá khô, thả trôi theo gió, giữ lại cho mình những chiếc lá xanh mơn mởn, những quả non chíu chít. Căng tràn nhựa sống. Trong phòng, gió quạt có chất xúc tác là tình yêu còn mạnh mẽ hơn cả gió trời. Thổi bay được cả những lớp vải vướng víu của 2 con người.
Để rồi họ lại lao vào nhau, hòa làm 1 bằng những gì trần trụi như thuở sơ khai. Không chút gì ngăn cản.
Chàng trai vẫn ồ ạt như sóng cuốn Trường Giang, những tiếng va của da thịt, những hơi thở gấp gáp lấn át toàn bộ những âm thanh bên ngoài.
Cả thế giới của tôi như bị chìm trong ánh mắt si mê đến đờ đẫn của cô ấy. Tôi không còn cảm nhận được gì lúc này, ngoài Trang.
Dù có lúc thấm mệt và hơi ghê ghê chân, nhưng ánh mắt ấy khiến tôi không thể dừng lại.
Mãnh mẽ lên chàng trai, đây cũng là một cách hay để làm người con gái mình yêu thương hết mực cảm nhận được tình yêu của mình mà.
__________________
Xem thêm hình ảnh và tải truyện về máy tại : http://wapaz.biz
Tải Wattpad - Kho Truyện Hay Cho Máy Android Phần mềm đã và đang được cập nhật rất nhiều thể loại truyện hay nhất hiện nay, hãy tải và cảm nhận nha Tải Về Máy |