- Bọn anh đi đây, bữa tối nhờ em vậy nhé! – Minh cười, nhìn theo Đại đã đi cùng lũ trẻ ra ngoài, nói với cô:
- Anh trông chừng Alex giúp em nhé, nó rất hiếu động.
- Được rồi, chỉ là một thằng nhóc năm tuổi thôi mà – Minh vẫy tay và đi ra khỏi cười.
Linh nhìn bốn người đi vào thang máy rồi mới đóng cửa lại. Tạm quên đi vẻ lạnh lùng khó hiểu của Đại, cô cũng chuẩn bị ra ngoài.
* * *
Phong rời khỏi phi trường là tới thẳng chỗ Linh và đưa cô tới gặp trưởng đại diện chi nhánh miền Bắc của tập đoàn để tiếp nhận cửa hàng, hay nói đúng hơn là một trong những siêu thị mini mà cô sẽ quản lý bắt đầu từ ngày mai. Công việc của cô cũng không có gì nhiều, chỉ là kí nhận nhập hàng vào kho hay xuất kho mà thôi. Phong muốn cô quản lý hết toàn bộ hệ thống cửa hàng ngoài miền Bắc, nhưng Linh lấy lý do chưa làm quản lý bao giờ nên chỉ nhận một cửa hàng. Cô là cổ đông lớn nhất của công ty, nói cách khác chính là người có quyền quyết định cao nhất, nhưng chưa bao giờ Linh để ý tới việc làm ăn này, cô toàn ỷ lại vào Phong. Nhưng tương lai, cô có thể sẽ phải tiếp nhận một trong những nhà hàng năm sao từng lớn mạnh nhất thành phố – Winter, cô phải bắt đầu học làm một người chủ ngay từ bây giờ. Từ sau khi Phong từ bỏ mọi quyền lợi ở tập đoàn Hoàn Mỹ, anh đã biến mình trở thành một trong những đối thủ đối chọi gay gắt nhất với tập đoàn này, và Winter, niềm tự hào của Hoàn Mỹ sắp bị anh thu vào tay với giá hời. Có khối óc của Phong, có sức hút từ danh tiếng của Linh, Winter sẽ sớm được vực dậy và trở lại thời kỳ huy hoàng trước đây mà thôi.
Ngồi trên taxi, nhìn ra đường phố đã tắt nắng chiều, người đi chơi cuối tuần dường như cũng đông vui hơn, Linh nghĩ tới những món ăn sẽ làm để chiêu đãi mọi người tối nay. Lâu rồi cô không có hào hứng vào bếp như thế này.
- À phải rồi, anh đã nhờ một bên môi giới hỏi mua lại căn nhà cũ của gia đình em, nhưng nó kiên quyết không bán – Như nhớ ra, Phong quay sang nhìn cô nói.
- Hoàn Mỹ đang mắc một khoản nợ lớn do đầu tư thua lỗ vào một resort ở Ba Vì, đáng lẽ anh ấy phải tìm mọi cách để cứu vãn chứ nhỉ? Giữ lại một căn nhà mà anh ấy chưa từng bước chân vào liệu có ích gì? Hay là anh ấy chính là ngôi nhà cũ của gia đình em?
- Anh cũng không biết được, nhưng có lẽ nó biết đấy. Trước đây nó đã bỏ ra một cái giá không nhỏ để chuộc ngôi nhà từ tay một gã xã hội đen, nghe nói con trai người chủ trước đó của ngôi nhà đã mang cầm giấy tờ nhà vì thua bạc. Hay là em chủ động ra mặt đi, biết đâu nếu nó biết là em thì nó sẽ nhường bán lại cho em.
- Không… – Linh lắc đầu – Em không muốn anh ấy biết là em đứng sau chuyện mua bán này. Đặt tiền cao hơn một chút, em không tin là không mua được ngôi nhà đó.
- Anh đã nâng mức giá cao nhất có thể rồi, với số tiền đó em hoàn toàn có thể mua một biệt thự rộng rãi ở khu ven hồ Tây cũng được. Ngôi nhà đó ngoài vị trí ở trên Phố ra thì vừa cũ vừa chật chội – Phong nhăn mặt trước sự cố chấp của cô.
- Anh cứ nâng giá nữa cho em, nếu không được thì em sẽ nghĩ cách khác vậy – Linh thở dài.
Ngôi nhà cũ ở Hà Nội của gia đình cô không có nhiều kỷ niệm với Linh, dù sao lúc ấy cô còn quá nhỏ để nhớ hết, nhưng đây chính là mục đích mà Nhật Lệ đã đặt ra kiên quyết muốn đạt được. Cô muốn giành lại ngôi nhà, sau đó để lại nó cho Như Ý.
Linh còn đang mải đuổi theo những suy nghĩ về ngôi nhà cũ thì điện thoại chợt reo, là số điện thoại của Minh. Giờ này còn sớm, không lẽ bốn người họ đã trở về sao?
Nhưng cô vừa bắt máy thì đầu dây bên kia đã nói ngay, mà vừa nghe hết câu thì mặt Linh cũng tái mét đi, điện thoại tuột khỏi tay rơi cạch xuống chân. Mặc kệ cái máy, Linh nói như hét với người lái xe taxi ở đằng trước:
- Mau, làm ơn cho tôi tới bệnh viện Việt Đức.
- Sao thế? Có chuyện gì vậy? Ai vào viện? – Phong nhặt điện thoại lên dúi vào tay cô, chỉ thấy hai tay của Linh đang run dữ dội.
- Alex… Alex bị ngã ở bể bơi, giờ đang ở trong bệnh viện – Linh nói như hụt hơi, giọng tự nhiên lạc đi, tay cô bất giác siết chặt lấy tay Phong.
- Sẽ không sao đâu, em đừng lo – Phong vuốt nhẹ lên mu bàn tay cô, trấn an.
Nhưng Linh đâu còn tâm trí nào nghe anh an ủi nữa, lúc này trong đầu cô chỉ có sự lo lắng và sợ hãi mà thôi.
Chương 75: Bị thương
Lúc Linh và Phong vào tới bệnh viện thì mọi người đang tập trung trước cửa phòng chụp X- quang, vẻ mặt ai nấy đều lo lắng. Linh chộp lấy cánh tay Đại, là người đứng gần cửa nhất, run run hỏi:
- Anh Đại, Alex đâu? Nó làm sao rồi?
Đại bị Linh kéo tay thì khẽ giật mình, cúi nhìn vẻ mặt tái mét của cô, trấn an:
- Đang chụp X- quang, không sao đâu.
Cửa phòng chụp khẽ mở, một nam bác sĩ bước ra đầu tiên, sau đó là một chiếc xe lăn, Alex ngồi lọt thỏm trên đó, đẩy phía sau xe là Cường. Vừa nhìn thấy Alex đầu quấn băng trắng tinh, Linh vội nhào tới, ôm con trai vào lòng, lo lắng hỏi:
Tải Wattpad - Kho Truyện Hay Cho Máy Android Phần mềm đã và đang được cập nhật rất nhiều thể loại truyện hay nhất hiện nay, hãy tải và cảm nhận nha Tải Về Máy |