Mọi cảm giác lâng lâng vui vui trong Kim tan biến hoàn toàn khi cô đặt chân vào lớp và nhìn thấy ánh mắt như ánh dao của Minh Vy. Một cách khó khăn, cô lết từng bước về phía bàn học và ngồi xuống, tất cả cử động đều rất rụt rè.
Dù không nghiêng đầu nhìn nhưng Kim vẫn đủ khả năng để nhìn ra thái độ căm ghét hừng hực phát ra từ đôi mắt của cô bạn ngồi bên cạnh. Thực sự là Kim thấy ức chế và không thể nào chịu nỗi nữa. Hít một hơi thật mạnh, Kim quay sang phía Minh Vy với mong muốn nói thẳng thắn với cô nàng về mọi chuyện. Nhưng thật đáng tiếc cho Kim khi cô bạn tóc xoăn đã bỏ đi ra ngoài trước đó vài giây.
Kim lại thẩn thờ. Mọi chuyện thật là đáng mệt mỏi…
Trong lớp dường như Kim chẳng có ai là bạn ngoại trừ Nguyễn Tâm. Nhưng không phải lúc nào Tâm cũng ở bên cạnh cô. Anh cũng có những người bạn khác và cũng phải dành thời gian cho họ. Kim thấy thật tội nghiệp cho chính mình.
Hôm nay, Kim phát hiện ra một thành viên mà đối với Kim là vô cùng đặc biệt. Buổi trước vì gặp quá nhiều chuyện nên cô không biết đến sự hiện diện của người này. Đó là một cô bạn với làn da đen nhẻm và khuôn mặt dù không muốn nhưng cũng phải nói rằng giống với Kim ngày trước. Đúng hơn là giống với Bình Tâm…
- Chào bạn!
Kim nở một nụ cười đầy thân thiện chào hỏi khi thấy cô bạn đang ngồi yên trên bàn trong giờ ra chơi.
Tuy nhiên cuộc trò chuyện đã kết thúc một cách rất lãng xẹt khi cô bạn ấy không thèm quan tâm tới lời chào hỏi của Kim và đứng dậy đi ra khỏi phòng.
Những tiếng xì xầm lại được dịp vang lên, Kim nghe rõ rất một câu trong đó:
- Vui chưa kìa! Ngay đến cái đứa xấu nhất lớp mình mà cũng không thèm chơi với cái thứ bẩn tính ấy nữa. Đúng là đẹp người mà xấu nết thì chả ma nào để ý phải không chúng mày?
Và thế là bọn họ cười ồ lên. Kim thở mạnh đầy bực tức rồi cũng bỏ ra ngoài. Sao lên tận lớp Đại học rồi mà con người ta vẫn thích đối xử với nhau như vậy nhỉ? Cô cứ nghĩ khi lớn lên thì mọi người sẽ hiểu chuyện hơn và sẽ không còn cái gọi là cô lập, ghen ghét, đố kỵ nhau như hồi còn học trung học. Nhưng hóa ra tất cả còn nặng nề hơn và khó chịu hơn. Đúng là bản tính con người lúc trưởng thành cũng chỉ là một sự lớn lên về thể xác, còn tính cách đã được xây dựng từ lúc còn là một mầm cây non. Kim nghĩ và thấy buồn rười rượi.
Hết giờ giải lao, tất cả lại tập trung đầy đủ trong lớp. Theo như lịch học thì buổi hôm nay lớp Kim sẽ được lên phòng chức năng để học luyện thanh. Dù đang không vui vì nhiều thứ những Kim vẫn rất hứng thú với điều này. Còn gì tuyệt vời hơn khi được đào tạo một cách chuyên nghiệp về lĩnh vực mà mình yêu thích chứ.
- Nhìn bạn phấn khởi thế chắc là bạn thích luyện thanh lắm nhỉ?
Lớp trưởng quay xuống hỏi han làm Kim thêm phần vui vẻ trong lòng.
- Đúng thế! Mặc dù mình chưa luyện thanh lần nào!
Kim trả lời chân thành. Minh Vy ngồi bên cạnh thì tỏ thái độ khinh khỉnh ra mặt. Tính cách cô nàng là thế, ghét hay thương thì đều thể hiện ra bên ngoài. Cái này thật ra không phải là điều xấu nhưng đôi khi lại khiến người khác tổn thương.
Phòng luyện thanh được xây dựng theo một kiến trúc rất đặc biệt. Nhìn như vỏ của một con ốc vậy. Kim cũng đã nghe nói nhiều về phòng luyện thanh đặc biệt của học viện này. Nhưng tận mắt chứng kiến thì cô mới thấy hết sự kỳ diệu và ấn tượng của nó. Nghệ thuật đôi khi cũng giống một vỏ ốc. Đi lên theo chiều xoắn ốc, cứ ngỡ sẽ chạm vào nhau nhưng vẫn là những đường cong tách biệt, vòng tròn nhỏ cứ ngỡ là con của vòng tròn lớn nhưng hóa ra chúng chỉ nối liền nhau mà thôi. Cảm giác khi hát trong một vỏ ốc rộng lớn có lẽ sẽ tuyệt lắm.
Buổi học diễn ra khá thú vị vì thầy giáo rất vui tính. Từng người một được yêu câu hát một bài hát có tong cao nhất để xem chất giọng của người đó như thế nào. Phải thừa nhận một điều rằng tất cả những người vào học lớp Thanh nhạc này ai cũng có giọng và hát rất tuyệt. Thậm chí Kim thấy nổi da gà khi nghe một vài giọng hát cất lên. Một trong số đó có giọng hát của Minh Vy. Không ngờ cô nàng đanh đá đó lại sở hữu một giọng hát sắc sảo với âm vực rất cao. Cách cô ta hát cũng vô cùng tự nhiên mà lại chẳng kém phần chuyên nghiệp.
Kim cũng bất ngờ khi nghe giọng của Nguyễn Tâm. Nhìn anh bạn nam tính như thế nhưng lại có giọng hát trong và cao y như con gái, lại còn ấm áp nữa. Chẳng trách khi Tâm hát thì tất cả học viên nữ trong lớp đứng ngơ ngẩn lắng nghe. Và có lẽ Kim là người ngơ ngẩn nhất!
- Lớp này hát tốt đấy! Giá mà tôi biết mấy bạn sớm hơn thì tôi đã làm bầu sô cho mấy bạn chứ không làm giáo viên rồi! Haha!!!
Câu nói đùa của thầy làm mọi người cười sảng khoái. Tiếng cười vang vọng khắp cả phòng nhờ chế độ cách âm với bên ngoài và tạo tiếng vang ở bên trong. Trong phòng luyện thanh này nếu đứng hát thì thật tuyệt vì âm sẽ nghe rất rõ, rất truyền cảm, nhưng nếu bị đứng một mình trong bóng tối thì sẽ là một nỗi kinh hoàng.
Tải Wattpad - Kho Truyện Hay Cho Máy Android Phần mềm đã và đang được cập nhật rất nhiều thể loại truyện hay nhất hiện nay, hãy tải và cảm nhận nha Tải Về Máy |