Ta bàng hoàng vì thấy đứa con nuôi trở mặt chỉ trong mấy ngày vắng mặt, đang hùng hùng hổ hổ hỏi ta bằng giọng kẻ cướp. Dù vậy ta vẫn nhỏ nhẹ nói:
- Sao vậy con? Con không nhận ra má sao? Hay vì sắc dục mà quên mất tình mẫu tử rồi?
Lúc này con ma nữ Ý Nhi sau khi lục soát khắp nơi, nó nhìn thấy cái tráp nhỏ xinh xắn tưởng rằng chiếc hộp chứa đầy vàng bạc mới mở xem, thấy ngay vật “tịnh thân” nên ma nữ mới nói xen vào:
- Anh Hoài Tử xem đây, trong tráp là vật “tịnh thân” của lão già họ Hoàng, ông ta nguyên là một thái giám đâu thể có con mà sinh được anh. Vậy ông bà này đâu phải ba má ruột mà bà ta lên giọng dạy đời?
Ta trừng mắt nhìn vào con ma nữ, ta nghe giọng nói lẳng lơ của loại gái lầu xanh nên chợt hiểu, Hoài Tử đã uống phải thứ bùa mê thuốc lú của bọn gái làm tiền, chưa có thuốc giải thì nó còn lú lẫn. Tuy nhiên ta vẫn lên tiếng, vừa cho tên Hoài Tử nghe xem hắn còn chút tỉnh táo để nhận ra ta không, vừa cho ma nữ Ý Nhi thấy ta đang dứt khoát:
- Dù vợ chồng ta không có công sinh cũng có công dưỡng thằng Hoài Tử đến khôn lớn, nó là thằng con ngoan nhưng bị thứ bùa mê thuốc lú của mi đâm ra lú lẫn không nhận ra thật giả được rồi!
Tên Hoài Tử vẫn không chút động lòng, bởi thứ bùa mê mà Ý Nhi cho hắn uống cùng viên thuốc đoạn hồn đơn đã lậm sâu trong trí não, chỉ có thầy bùa thầy pháp cao tay mới giải trừ được …
Vào cái hôm đầu tiên hắn đưa Hoàng Bảo Trứ đến nhà Trần Thành, khi vừa bước vào cổng đã gặp ngay Ý Nhi đứng sẵn chờ đợi. Con ma nữ liền kéo hắn đi theo một hướng khác đoạn nói:
- Anh không thể đi theo lão già họ Hoàng, vì ông ta ngoài mặt nuôi anh hòng chiếm đoạt tài sản do ba anh để lại. Tiền bạc nhà anh ông ta lấy đi xây chùa cất miếu giúp đỡ bá tánh là để che giấu tội lỗi. Ba em biết nhiều về ông ta nên không muốn anh lầm lẫn.
Mặc dù đã lậm phải bùa mê nhưng trí nào Hoài Tử bấy giờ vẫn cảm nhận được bà giám hậu là người sống ngay thẳng có tình, và còn vì từ lúc nhỏ đến giờ hắn sống cạnh vợ chồng họ Hoàng luôn được yêu thương chiều chuộng, nên mới nói:
- Chắc bác Trần Công lầm lẫn ba anh với ai, chứ thật tình ba má anh sống hiền từ nhân hậu lắm. Nếu em không tin mình ra gặp để hỏi cho biết thực hư.
Thật ra con ma nữ Ý Nhi đâu biết gì về thân thế của vợ chồng Hoàng Bảo Trứ và tên Hoài Tử, câu nói vừa rồi là do Trần Thành và lão pháp sư Mã Dần chỉ dạy. Con ma nữ mới ngúng nguẩy nói:
- Vậy anh chưa sợ viên thuốc đoạn hồn đơn rồi, ba em nói nếu anh không tin sẽ làm anh phát đau.
Nói xong con ma nữ mới lâm râm niệm chú, làm đầu óc tên Hoài Tử trở nên đau buốt như vừa bị cây búa tạ giáng xuống đầu khiến hắn phải thét kêu:
- Anh tin lời em rồi!
- Vậy anh có biết ông bà họ Hoàng cất giấu bản đồ kho tàng của ba anh ở đâu không?
Giọng ma nữ rất ngọt ngào, tay ả bắt đầu mơn trớn lên da thịt Hoài Từ làm liều thuốc kích thích cho tăng trí nhớ. Tên Hoài Tử không hề biết gì hơn ngoài sự cưng chiều hàng ngày của ba má nuôi, nhưng hắn đã thấy một cái tráp nhỏ xinh xắn mà vợ chồng họ Hoàng thường nâng niu, đành đáp:
- Theo anh, tấm bản đồ ba má nuôi để trong một cái tráp nhỏ sơn mài xinh đẹp.
Nghe xong con ma nữ mới tình tứ ôm lấy Hoài Tử như để trả công. Đến khi con ma nữ nghe tin viên thái giám họ Hoàng đã đốt tấm bản đồ rồi chấp nhận dẫn đường cho mọi người đi đến kho tàng.
Với lòng tham không đáy của Trần Thành, trước khi lên đường hắn ta còn dặn dò Ý Nhi phải đưa Hoài Tử về nhà để tìm cho ra số của cải chúng ta còn cất giấu trong miếu …
Cả hai về đến ngôi miếu, hắn không còn là Hoài Tử của những năm tháng trước đây từng được sự bảo bọc của vợ chồng ta. Bấy giờ lúc nào hắn cũng ngoan ngoãn nghe theo lời con ma nữ. Lúc nghe ta tha thiết nói xong, hắn lại lên giọng thét hỏi như một tên cướp chuyên nghiệp:
- Ta hỏi số của cải chồng bà lấy từ kho tàng về đang cất giấu ở đâu?
Ta biết không thể lay chuyển được tâm tính đứa con nuôi trong lúc này, hắn đang bị bùa ngải làm mất đi tính người, ta đã đáp ngay:
- Vợ chồng ta không còn gì, tiền của phi nghĩa đó đã đem cứu trợ bá tánh hay xây chùa cất miếu hết rồi.
Nghe ta trả lời làm đôi mắt tên Hoài Tử bắt đầu long lên những gân máu nhỏ li ti, hắn thêm cuồng dại sau cái lườm ra dấu của con ma nữ. Hắn tiếp tục gằn giọng hỏi tiếp:
- Bà có nói hay chịu chết?
Ta không hề để bị khuất phục trước tên bất nhân bất nghĩa, đáp ngay:
- Có lẽ đức phu quân ta đã bị bọn mi giết hại rồi, vậy ta còn tham sống sợ chết làm gì?
Nói xong ta cắn lưỡi tự tử trước sự điên loạn của Hoài Tử và con ma nữ Ý Nhi. Tên Hoài Tử thét lên:
- Bà không nói mà quyết tìm cái chết à? Ta sẽ giúp đưa bà về ngay cõi âm ty.
Nói xong tên Hoài Tử đưa lưỡi dao cắt ngọt cổ bà má nuôi, đoạn tiếp tục chém bà cho hả sự điên cuồng.
Chém chết ta xong, hắn ngồi nhìn lại xác chết đang nằm sóng soài trên vũng máu, bấy giờ hắn mới bừng tỉnh lương tâm nhưng quá muộn …
Tải Wattpad - Kho Truyện Hay Cho Máy Android Phần mềm đã và đang được cập nhật rất nhiều thể loại truyện hay nhất hiện nay, hãy tải và cảm nhận nha Tải Về Máy |