- Anh ấy nói cần yên tĩnh... Chắc em phải nhờ anh với Quỳnh chăm sóc giúp anh Lâm rồi. - E thẹn.
- Không sao, cứ ngồi xuống đi, Quỳnh lấy anh cốc nước... Đợi anh anh lên nói chuyện với nó.
Đi lên, đi thật nhanh hết sức có thể, mẹ thằng này đầu óc nó bị sao mà nghĩ ba cái chuyện tào lào thế này. Tôi đẩy cửa mạnh, thấy nó nằm một đống trên giường, cúi mặt vào gối giật lên giật xuống thút thít. Đàn ông con trai, cái gì cũng phải từ từ rồi tính, yếu đuối ngồi khóc không phải là cách.
Lại gần giường tôi lôi nó dậy quát.
- Đm mày có phải con trai không thằng đàn bà này, mày ngồi khóc thế này giải quyết được cái gì? Cái gì cũng từ từ rồi tính, ngồi khóc thế này rồi bố mẹ mày sẽ chấp nhận hả? - Cứ thế tôi quát, quát to mà cửa thì chưa đóng chắc mọi người dưới nhà cũng nghe thấy, nó thì mặt đỏ bừng, đầu tóc rũ rượi phờ phạc.
- Tao nói cho mày biết. Mày nhớ ngày xưa tao không có tiền, không biết làm việc gì tao cũng ngồi khóc ở giữa sân trường không? Thằng nào là thằng đi tìm nhà cho tao, thằng nào đi tìm việc cho tao. Đm mày là thằng to mồm nhất, mày đỡ tao rồi mày kêu tao thằng đàn bà. Giờ nhìn xem, mày khác gì không? Lúc đấy còn là sự sống của tao, giờ thì nó cũng là sự sống của con mày? Tính táo mà giải quyết gì.
Nó chỉ im rồi nín luôn, công nhận tôi có tài dỗ trẻ con thật =)). Nói vậy nó đủ hiểu, tôi đi xuống dưới nhà, gọi lại cho 2 thằng kia lần nữa, việc gì cũng phải giải quyết cho xong, để lai dai rồi chẳng đâu vào đâu. Mai còn trẻ, còn đang đi học, chẳng nhẽ vác cái bụng bầu đi học à? Còn thằng Lâm, trông nom mấy cái cửa hàng của ông bà già nó là đẹp đủ nuôi vợ nuôi con. Còn phần lớn nhất là ông già nó, mẹ nó tôi biết thương nó từ nhỏ, nhưng ông già nó thì nghiêm khắc hơn cả Cai ngục, tuy thoải mái thời gian cho thằng Lâm đi chơi đi bời nhưng cứ cái gì mà đến tai ông già nó, hay đập phá gì mà phải đền tiền báo về nhà nó thì xác định là ông giàn ó đập lên bờ xuống ruộng. Giờ lại còn thêm việc này nữa, danh tiếng của ông già nó sẽ bị vạ lậy là không biết dạy con... Haiz, lạ quái gì tính ông già nó.
Mãi sau 2 thằng kia cũng đến, tôi và Mai đều sốt ruột, ôi zòi, nhìn chúng nó hùng hổ đi vào, thằng nào thằng nấy cũng mặt mày tái mét cả lên.
- Sao sao? Có chuyện gì mà mày gọi tao kịch liệt thế? - Thằng Quang sốt sắng nói.
- Mày phải biết tao bỏ dở việc công ty về đây đấy. - Thằng Nam thì thở hồng hộc.
- Mai lên tầng với anh, 2 thằng mày đi với tao. Quỳnh em ở dưới nhé.
Nhỏ không nói gì chỉ gật đầu cười mỉm, nhỏ không phải người tò mò, nhưng nếu muốn biết thì vẫn sẽ làm mọi cách để có thế biết được.
Ổn định chỗ ngồi, thằng Lâm thì tỉnh táo hơn một chút, 5 đứa ngồi chụm lại ở dưới đất. Tôi là người biết chuyện giữa 2 đứa, nên tôi là người trình bày.
- Giờ thế này. Anh em với nhau, ngồi ở đây rồi, chúng mày cũng giúp đỡ tao nhiều, tao mang ơn chúng mày cả đời chắc cũng không trả hết. Nay thằng Lâm gặp nạn... à không... gặp khó khăn nên tao sẽ giúp hết khả năng. Thằng Quang bố nó với bố mày làm ăn lâu với nhau, nên chắc sẽ giải quyết được với bố nó vì một phần cũng nể gia đình mày. Tao sẽ nói đỡ thêm vì nhiều lần bố thằng Lâm nhờ tao chông coi nó,...
Thằng Nam chõ mồm vào:
- Thế rốt cuộc là sao? Thằng Lâm bị thế nào - Nó có vẻ sốt ruột.
- Em có thai. - Mai nói.
Cả lũ giật mình, đến tôi biết rồi nhưng vẫn hơi ngạc nhiên, ngạc nhiên vì em có thể nói ra.
- Vậy là rõ, tao sẽ giải thích cho bố nó hiểu, nhưng để chấp nhận người vợ cho thằng Lâm e hơi khó, nhưng thằng Lâm làm vậy là đúng. Mày mà bỏ rơi Mai lúc này là mày quá khốn nạn. Mai còn trẻ, cũng chẳng trẻ hơn 3 đứa bọn anh là mấy nhưng để bố thằng Lâm chấp nhận cô con dâu sinh viên năm thứ 2 thì hơi khó đấy... Anh nghĩ em... - Quang ấp úng...
- Dạ vâng, em cũng nghĩ đến nước ý rồi, em mới sinh viên năm 2, em không để cái thai này cản trở việc học của em được...
Nói xong cả 2 đứa đều rơi nước mắt, cái thai... đứa bé có tội tình gì đâu...
- Không được, em không được phá, anh sẽ thuyết phục bố thêm lần nữa, nếu không được anh với em sẽ đi thật xa... thật xa nơi này chỉ có anh... em... và còn thôi... nhé! - Thằng Lâm vừa khóc vừa nắm tay Mai xuýt xoa năn nỉ.
- Đừng anh... em suy nghĩ kĩ rồi, đừng để vì thế mà anh thành thằng con bất hiếu.
- Không được, đây là con anh, con anh cơ mà...
Giờ thành cuộc nói chuyện giữa 2 đứa nó từ bao giờ, 3 thằng tôi ngồi im re nghe chúng nó nói, thỉnh thoảng lại cười tủm cái. 2 đứa nó nói chuyện mà mặt nghiêm túc phải biết, Mai thì lo lắng sợ sệt thằng Lâm cũng chẳng khá hơn.
Tôi chen ngang:
- Giờ cứ thông qua ý kiến của bố mày đã, tao với thằng Quang lo việc chỗ bố mày, còn thằng Nam mày chỉ việc ngồi tâm sự canh trừng thằng Lâm cho tao tôi, nó phá đồ nhà tao thì chết. - Tôi cười nhăn nhở
Thằng Quang vỗ đầu tôi cái đau thấu trời xanh:
- Mày điên à? Sao vỗ đâu tao.
- Lúc này là lúc nào mà mày đ
Tải Wattpad - Kho Truyện Hay Cho Máy Android Phần mềm đã và đang được cập nhật rất nhiều thể loại truyện hay nhất hiện nay, hãy tải và cảm nhận nha Tải Về Máy |