Truyện Voz Là duyên hay là nợ... Là chăn... Hay bị chăn? (chap 13>16)
Tác giả : WhyNotMe...
Phần 13 - Cuộc đời em, em lựa chọn mà anh
Vừa thấy mình đi vào, em bật dậy, chạy ra, ôm chặt lấy mình. Rồi em bật khóc... đấm mạnh vào lưng mình.
- Được rồi, ngoan nè. Anh về với em rồi nè. Anh có đi đâu bậy bạ đâu mà đánh anh đau dữ zậy nè.
- Cho anh chết. Hông cho anh đi đâu nữa.
Em vẫn khóc. Mèo Con thì đứng chết trân ở sau lưng mình... Có vẻ con bé cũng sốc trước cảnh tượng này. Rồi con bé cũng sụt sùi khóc......
Chẳng biết kiếp trước ăn ở thế nào, mà hôm nay, 2 người con gái mình yêu thương... đều đứng ở đây, khóc trước mặt mình. Đau lắm chứ.
Đứng một lúc, mình dắt em vào ghế, rồi ra cửa dắt con Mèo nhỏ của mình vào, lấy khăn cho 2 đứa lau nước mắt, rồi giải thích lại một lần nữa với em về chuyện hôm nay, là thật sự mình đang ngủ, thì con Trang điện, rồi mình chạy qua dỗ con Mèo, rồi chở nó qua đây để tránh phiền hàng xóm. Em nghe mình nói, cũng bớt nước mắt, nhưng ánh mắt có một chút gì đó rất thất vọng. Mình biết...
Rồi thấy 2 đứa nó mắt mũi tèm lem ra, mình mới gọi em đi rửa mặt, sau đó tới con bé. Lúc con bé đang trong toilet thì em chạy ra ôm chầm lấy mình, hôn đủ trò @.@
- Em biết - em ngẩn mặt lên, nói nhỏ - em biết anh nói thật. Nhưng em buồn lắm.
- Sao biết nói thật hay zậy nè.
- Vì anh mặt còn bộ đồ chiều hôm qua đi chơi với em @.@
Đù... nhắc mới nhớ.Hôm qua lúc em qua chơi, rồi ăn uống ở nhà mình, rồi ôm nhau ngủ, tới chiều mình tắm cái rồi 2 đứa dắt nhau đi lang thang. Tối về thì vẫn bộ đồ đó mà ngồi làm việc, thấy cũng sạch nên chẳng thay ra, cứ thế mặc đồ dơ mà ngủ. (mà cũng dơ lắm đâu, còn thơm mà)
Mình bật cười.
- Anh ngoan hiền dễ bảo lắm. Hổng có ăn chơi bậy bạ đâu.
- Ở dơ thì có.
2 đứa ôm nhau một lúc thì con Mèo ra, mình hôn em một cái rồi ngồi lại chỗ cũ.
- Giờ em giải thích cho anh nghe chuyện này được chưa nè?
- Chuyện gì anh?
- Sao em cứ 5 lần 7 lượt rủ anh làm chuyện đó với em? Thật sự thì đã có chuyện gì?
- Em... đâu có.
- Nghe anh nói đây nè. Anh quý em, coi em như một đứa em gái. Nếu em có chuyện gì thì nói với anh, anh sẽ tìm cách giúp em. Chứ anh không muốn em cứ phạm tiếp sai lầm nữa.
- Em hông hiểu...
- Anh nói vậy là sao? - con bé ứa nước mắt
- Nghe anh nói nè. Ai cũng có sai lầm Quỳnh à. Anh không trách, hay không khinh thường em gì hết. Nếu em muốn giữ đứa bé, em có thể giữ nó lại, anh chị có thể giúp em và nhận đứa bé làm con nuôi. Em chưa có hướng giải quyết, anh chị sẽ giúp, chứ anh không muốn em vì chuyện này mà cứ phải đi gạt người này người kia, tội người ta lắm em à.
Em có thai mấy tháng rồi?
Con bé bật khóc, chạy lại.... tát mình mạnh một cái. Em cũng giật mình, rồi chết trân nhìn mình @@ Ê... đừng nói đổ cho anh cái thai đó nha gái.... Mình chợt nghĩ... Cú này chơi ngu thật rồi.
Con bé nhìn mình, vẫn cái ánh mắt uất ức đó, chạy thẳng vào toilet, tiếp tục khóc.
- Giờ sao anh... - em nói - hết chối được rồi hả.
- Em điên hả. Tới lúc nào rồi mà còn chưa chịu tin anh hả?
- Sức chịu đựng của em cũng có giới hạn thôi đó. - em cũng ứa nước mắt.
Lần đầu tiên, có thể nói trong suốt mấy năm yêu nhau. Đây là lần đầu tiên mình phải rơi vào cái tình cảnh khó chịu thế này.
- Đợi anh tí.
Mình chạy vào nhà tắm, con bé vẫn đang khóc, mình nắm vai con bé, quay lại chỗ mình.
- Buông em ra đi. - con bé gào trong nước mắt.
Mình ôm chầm lấy con bé.
- Không buông. Bây giờ có ngoan, kể cho anh nghe đã có chuyện gì...
Một lúc sau thì con bé nín, quay lại định kéo con bé ra thì... oh mài god... em đang đứng đằng sau, nhìn mình chằm chằm....
- Vậy... Em ra ghế đợi trước.
Hôm nay đúng là không có cái ngu nào như cái ngu nào. Bao nhiêu cái ngu nó đổ dồn vô một ngay hết... Thôi xong rồi... Lúc đó, cảm giác của một thằng loser cứ quanh quẩn trong đầu mình như thế. Chưa giải thích rõ chuyện này thì đã gây thêm hiểu nhầm ở chuyện kia... giờ thì hết đường lui rồi... chẳng biết em có còn nghe mình nói nữa không...
Dắt con Mèo hư ra phòng, lau mặt lau mũi cho nó, rồi quay lại chỗ em với mình ngồi. Em thì không ôm tay mình nữa, giờ ánh mắt em nhìn mình có phần gì đó hoài nghi là nhiều hơn.
- Em hổng có... - con Mèo lên tiếng trước.
- Anh hông hiểu lắm.
- EM HỔNG CÓ BẦU BÌ VỚI AI HẾT! ANH HÔNG HIỂU HẢ? - Con bé lại gào lên.
- Làm ơn đi, anh vừa phải thôi. Nếu đã không còn tin những lời em nói tới như vậy, thì anh đừng nghe em nói nữa, cũng đừng gặp em nữa.
- Tại sao lúc nào anh cũng nói anh quý em, anh thương em, để rồi anh lại là người đầu tiên dùng những lời đó nói em như vậy hả?
- Anh hông hiểu... nếu không có gì sao em cứ tìm cách ép anh phải ngủ với em chứ? Anh đã khuyên nhủ em bao nhiêu lần là mình không thể rồi mà.
- Là vì EM YÊU ANH, được chưa? Em muốn yêu ai thì cũng không được hả anh?
Rồi con bé lại khóc... giọng nó nghẹn trong nước mắt.
- Em yêu anh. Em biết anh quan tâm em, lúc nào anh cũng muốn muốn em vui, cũng muốn em tìm được hạnh phúc. Nhưng làm ơn đi, em chỉ hạnh phúc khi được ở bên cạnh anh thôi mà. Chẳng lẽ, em muốn trao cuộc đời mình cho người mình yêu cũng là sai trái hả anh?
Tải Wattpad - Kho Truyện Hay Cho Máy Android Phần mềm đã và đang được cập nhật rất nhiều thể loại truyện hay nhất hiện nay, hãy tải và cảm nhận nha Tải Về Máy |