Truyện Voz Vợ Yêu 38 tới 44
Chap 38
Thời gian trôi qua thật nhanh, chẳng mấy chốc là tôi đã hết ca làm.
-Về sớm thế, chờ tao rồi đi uống mấy cốc. -Ông L nói với tôi khi tôi chuẩn bị đi về.
-Thôi, để hôm khác anh. Chị em bảo đến đón rồi.
-À, Lại đây tao hỏi cái này. -Ông L vẫy tôi lại gần.
-Anh bảo gì? -Tôi nói khi bước đến gần ông L.
-Chị mày có ny chưa? Giới thiệu tao đi. -Ông L thì thầm vào tai tôi.
-Em xin anh, tha cho chị em.
-Đm, kêu giới thiệu thôi. Làm gì mà căng thế.
-Em lạ gì tính anh. Một tuần thay mấy em?
-Thì.... -Ông L gãi đầu.
-Thôi, em xin anh tha cho chị em, chị em còn trẻ người non dạ.
-Đm, cút mẹ mày đi.
-Em về đây. -Tôi chào tạm biệt ông L khi đã thấy chị Hiến đến đón.
-Ừh, lượn đi cho nước nó trong.
Tôi chẳng nói câu nào nữa mà chạy thẳng ra xe.
-Công việc thế nào? Tốt không? -Chị Hiền hỏi tôi.
-Bình thường ạ. Chị phóng qua chợ đi để em mua ít đồ. Mong là vẫn còn đồ tươi.
-Đi đường nào? -Chị Hiền hỏi tôi.
-Đi thẳng rẽ phải ạ.
-Ừh. Mà chiều nay tao qua nhà chú Chung chơi. Con Ngọc có hỏi thăm mày đấy, nó bảo mày hôm nào sang chơi.
Ngọc là con của bạn bố mẹ tôi. Bằng tuổi luôn. Ngày xưa bố mẹ tôi thường cho sang bên nhà chú Chung (Bố Ngọc) chơi. Lúc đó bố mẹ tôi còn làm cho chú Chung, sau này có tích được ít vốn với cả ông bà nội ngoại có cho chút tiền nên mới ra mở công ty riêng về xuất khẩu lao động. Vì là công ty nhỏ nên nhà em chỉ đủ ăn đủ mặc thôi. Em tốt nghiệp Kinh tế quốc dân mà chẳng có việc làm nên đang thất nghiệp ngồi nhà. Thỉnh thoảng có giúp bố mẹ mấy cái hồ sơ mặc dù không phải ngành, chỉ làm theo bản mẫu rồi đưa bố mẹ em duyệt, sai thì bắt em làm lại. Chán thế đấy... Kể về Ngọc một tý. Lúc em còn nhỏ thì một tuần 7 ngày thì 6 ngày em có mặt ở nhà Ngọc. Lúc đó chơi với Ngọc ban ngày, tối về đàm đú với Xu, nhớ ngại ngày xưa thật là sung sướng, cứ ăn uống, vui chơi mà chẳng cần suy nghĩ cái quái gì.
Nhưng sau này bố mẹ tôi mở công ty lên không còn thường xuyên sang đấy nữa. Đến năm tôi lên lớp 6 thì tôi với Ngọc có một chút chuyện không tiện nói ra làm tình cảm của chúng tôi tan vỡ. Từ đó đến nay chúng tôi không còn liên lạc gì với nhau nữa. Thỉnh thoảng có gặp nhau vào các ngày lễ tết hay ngày gì quan trọng của gia đình thôi.
-HẢ, Ngọc hỏi thăm em á, không những thế mà còn kêu em qua chơi á, cái này mới không biết có âm mưu gì không đây. -Tôi quay sang nói với chị Hiền trong ánh mắt ngạc nhiên.
-Tao biết chuyện của chúng mày, nhưng hôm nay nó hỏi thăm mày còn mời mày sang chơi thì tao cũng hơi ngạc nhiên đấy. Chắc con bé nghĩ thông rồi, không còn giận mày nữa đâu.
-Thôi, chuyện đó tính sau, giờ em với chị vào chợ mua đồ nào. Về nhà còn nấu nướng. Có thực mới vực được đạo.
-OK, hôm nay để tao cho mày xem trình độ nấu ăn của tao.
-Vâng, xem chị hôm nay đỗi đãi thằng em này ra sao đây.
-Mấy chuyện này là chuyện thường ở phường thôi nha cưng.
Chị Hiền nói thì rất oai nhưng sự thật luôn mất lòng......
-Á..Á... Tránh ra. -Chị Hiền hét.
-Gì thế chị? -Tôi đang ngắm 2 em xinh xinh đang đi chợ cũng phải giật mình quay sang nhìn chị Hiền.
-Con cá, nó chết chưa? -Tưởng cái gì to tát hoá ra là con cá nó cọ quậy làm bà này sợ quá vất ra xa. Thế mà vừa nói rất oai, giờ cầm con cá cũng sợ... Haizz...
-Thôi, để em cầm cho.
-Ừh, mua xong chưa? Về nào.
-Vâng, 2 chị em mình chắc cũng chỉ giải quyết được con cá này thôi. Chị ra lấy xe đi.
-Ừh.
Chúng tôi về nhà mất tận 30 phút. Bình thường đi 10 phút là nhiều. Nhưng tầm 6 rưỡi thì nó tắc đường kinh khủng.
Vừa bước vào nhà là tôi đuổi bà Hiền lên phòng tắm rửa thay quần áo còn việc bếp nước cứ để tôi làm (Em sợ cho bà này vào bếp thì tối em lại làm bạn với mì tôm)
Tôi cắm cơm rồi vất 2 quả trứng vịt vào trong nồi cơm. Cắm cơm xong tôi luộc rau, trong lúc chờ đợi thì tôi làm vệ sinh con cá để chuẩn bị cho vào rán. Sau khi làm xong mọi việc tôi ra phòng khách ngồi nghỉ một lúc rồi đi tắm. Bà Hiền từ lúc tắm xong thì ra phòng khách ngồi ôm cái tivi xem phim quái gì ý (Hình như là phim Hàn). Nhìn cái dáng ngồi của bà ý thì chán cmn nản luôn. Con gái con đứa ngồi như con trai ý, gác chân lên bàn như đúng rồi. Haizz... Tôi cũng chẳng dám ý kiến gì, ý kiến xong chắc mất xác. (Không biết em có dễ bị bắt nạt vậy không mà mấy người kia ai cũng bắt nạt được em).
Tắm rửa thơm tho xong tôi xuống bếp định dọn cơm nhưng chị Hiền đã dọn rồi. Tôi lấy 2 cái bát ra rót nước mắm, một bát cắt ớt vào để chấm cá. Còn 1 bát thì dầm 1 quả trứng vào để chấm rau. Còn 1 quả thì cho chị Hiền ăn bồi bổ. Ngồi vào bàn mà vẫn thấy thiếu thiếu cái gì đó. Như chợt nhớ ra điều gì đó, tôi cầm cái bát chạy ra nhà bác tạp hoá mua 2 nghìn cà bổ. Em hình như bị nghiện món này. (Thím nào có sở thích dân giã như em không?).
Chap 39
Sau khi mua được cà về thì tôi với chị Hiền bắt đầu chiến đấu với đống thức ăn. Sau một hồi chiến đấu không ngừng nghĩ thì cuối cùng người giành chiến thắng không ai khác chính là chị em chúng tôi. Và chiến lợi phẩm của trận đánh đó là một cái bụng no căng. Tôi dọn mâm cơm ra rửa thì chị Hiền ra tranh phần. Còn gì hạnh phúc hơn chứ. Tôi chạy tót lên phòng mang cái máy tính xuống để nghịch. Chị Hiền sau khi rửa xong mấy cái bát thì chạy ra sút tôi cướp máy tính.
Tải Wattpad - Kho Truyện Hay Cho Máy Android Phần mềm đã và đang được cập nhật rất nhiều thể loại truyện hay nhất hiện nay, hãy tải và cảm nhận nha Tải Về Máy |