Khương Vĩnh Kiệt nghe vậy thì lầm lì không nói thêm nữa.
-Chi bằng bớt đi một lời nói mà mọi người lại hiểu nhau! – Vương Thái Thái vội dàn hòa.
-Tốt thôi. – Thiê Kỳ mỉm cười, thật sự lúc này anh đang rất nóng ruột, chỉ muốn tới bên Bạch Khiết và nắm lấy bàn tay cô.
Trên kia Ami đang phát biểu, phóng viên đặt cho cô rất nhiều câu hỏi, đa phần vẫn nhắm tới quan hệ giữa cô và Triệu Thiên Kỳ. Ami mỉm cười duyên dáng thẹn thúng ấp úng mãi.
-Thật sự… thật sự giữa chúng tôi không có chuyện gì…
-Vậy thái độ của cô khi nãy là sao? – Một phóng viên liền hỏi.
-Là… thật sự tôi không đúng khi làm như thế… - Ami khẽ cắn môi nói khẽ.
-Nghĩa là sao?
-Mong cô hãy cho tôi một câu trả lời chính xác!
Hàng loạt cậu hỏi tới tấp đặt ra.
Thiên Kỳ nóng nảy đứng lên. Vừa nhìn thấy bóng anh, cánh phóng viên lập tức vây tới.
-Triệu thiếu gia, chuyện vừa rồi là như thế nào?
-Mong anh hãy cho chúng tôi câu trả lời.
Bị bao vây giữa hàng chục cái miệng và những ánh đèn flash, anh cau mày.
-Không có chuyện gì hết! – Anh nóng nảy nói.
-Nhưng mà…
-Tôi đã có hôn thê, chúng tôi lại sắp cưới nhau, mong các vị đừng làm ảnh hưởng đến quan hệ giữa chúng tôi!
Nói rồi anh quay lưng bỏ đi, không biết từ lúc nào hai bàn tay Ami đã siết chặt, tuy nụ cười vẫn còn trên môi nhưng trông thật gượng gạo giả dối.
-Em không sao chứ? – Vương Thái Thái nhẹ nhàng tiến tới vỗ vai cô.
-Không sao anh ạ!
Ami mỉm cười ngẩng đầu lên nhìn anh, hai mắt hoen đỏ. Trông cô như vậy, ai lại không động lòng? Gương mặt ngây thơ vừa sợ hãi vừa bối rối, bất giác Vương Thái Thái thở dài.
-Vĩnh Kiệt thực sự…
-Em hơi mệt! – Cô ngắt lời anh nhẹ nhàng mỉm cười.
-Ừ, Vĩnh Kiệt sẽ đợi em, anh chắc là phải về trước, anh có hẹn.
Ami mỉm cười vẫy tay chào anh, Thái Thái khẽ thở dài, không phải anh không hiểu Ami, chỉ là không có cách nào nói rõ…
Thái Thái thở dài, rời khỏi Yosko, anh rút điện thoại ra gọi cho Thiên Kỳ.
Mười phút sau, anh đã có mặt trước bệnh viện Y.
Thiên Kỳ đang tựa lưng vào bục đá và hút thuốc.
-Hey! – Thái Thái vẫy tay gọi.
-Nhanh lên! – Thiên Kỳ hất đầu nói rồi quay lưng đi vào trong.
-Vậy là cô ấy đang gặp tai nạn? – Thái Thái hỏi lúc bặt kịp Thiên Kỳ ở lối rẽ.
-Ừ.
-Nghe nói trước đó hai người định cưới nhau…
-Phải! – Thiên Kỳ mỉm cười mệt mỏi.
-Mình rất tiếc…
-Không sao.
Bị một người mình thích từ chối một cách thẳng thừng có cô gái nào lại không buồn?
Vậy mà từ trước tới giờ cô vẫn nghĩ anh thích cô, anh sẽ yêu cô…
Bất giác nước mắt lăn dài trên má cô, Ami thở dài, anh yêu người phụ nữ kia tới mức có thể nhẫn tâm đẩy cô ra xa như vậy hay sao? Cô cảm thấy buồn, thấy như mình bị xỉ nhục giữa tất cả mọi người, là cô đã ngộ nhận tình cảm của anh, hay chính anh đã khiến cô ngộ nhận tình cảm của mình?
Cô muốn dành lại anh nhưng không biết phải bắt đầu từ đâu, cô có thể làm gì với một người đàn bà nằm mê man trên giường bệnh? Chưa bao giờ cô cảm thấy bất lực, đau đớn như lúc này.
Chiếc xe rẽ sang một con đường khác, đêm nay cô muốn say, muốn quên đi cái cảm giác ấy, cô không có ai cả, không có cha mẹ, không có anh em, cô chỉ có một mình, một mình với cảm giác này.
Ami lái xe tới Nguyệt Cát, đã lâu lắm rồi cô không tới cái chốn ăn chơi này, cô là người của công chúng, cô còn phải giữ gìn hình tượng của mình, nhưng ngay lúc này đây, cô lại muốn vứt bỏ tất cả…
Một anh chàng bartender tóc vàng hoe với nụ cười tươi rói trên môi, hai tay tung hứng những chiếc cốc nháy mắt nhìn cô.
- Một ly cho người đẹp!
- Cảm ơn!
Ami mỉm cười đón lấy ly rượu.
- Ồ, có phải là Ami không nhỉ? – Chàng bartender mỉm cười.
Ami mỉm cười nhìn anh ta, miệng lưỡi đàn ông lúc nào cũng ngọt ngào. Cô nhấp môi mếm thử, anh ta pha rượu thật sự rất tuyệt.
- Cho tôi một ly nữa đi.
- Có ngay!
Trên môi anh ta luôn luôn nở một nụ cười rất tươi.
- Anh cười không thấy mỏi miệng à? – Ami nhíu mày nhìn anh ta.
Cái cách cô nhíu mày tay chống cằm nhìn vừa đáng yêu lại vừa kiêu kỳ, cứ như một cô chủ nhỏ đang hỏi chàng phục vụ.
Anh không cười thì nên khóc à? – Anh ta cung nhướn mày nhìn cô.
Ami phì cười trước cái kiểu ăn nói ngang ngược đó, thú vị lắm!
- Đêm nay anh là của em! – Anh ta nháy mắt đầy ẩn ý với cô.
Ami cười ngất.
- Xem anh có đủ sức phục vụ em không? – Cô liếm môi nhìn anh ta.
- Á à…
Amy uống rất nhiều, hết ly này lại tới ly khác, tới mức chính anh chàng bartender kia phải ngăn lại.
Tải Wattpad - Kho Truyện Hay Cho Máy Android Phần mềm đã và đang được cập nhật rất nhiều thể loại truyện hay nhất hiện nay, hãy tải và cảm nhận nha Tải Về Máy |