Lúc ấy cô mới nhớ ra, mái đầu cử động ngước lên nhìn anh. Hai đáy mắt chạm nhau, khuôn mặt sát gần chỉ cách vài phân. Hơi thở dồn dập cùng hòa lẫn.
Na bối rối đỏ bừng mặt, vội cuống quýt nhỏm dậy. Nhưng nhoài, trườn và nhún mình mấy lần mà không xong. Cảm giác da thịt chạm nhau mà còn cựa quậy, sát sít thế này khiến anh thấy cực kì, cực kì không thoải mái. Khuôn mặt nóng bừng, Vĩnh Uy bực tức đẩy cô ra. Anh chống tay đứng dậy, phủi phủi quần áo.
Lệ Na ngồi dưới đất, một tay chẹn ngực. Thật đáng sợ khi cơn đau xuyên từ đằng sau ra đằng trước.
Anh nhìn Lệ Na ngồi thở hắt nặng nhọc, rít lên: “Cô điên à?”
Cô ngước mắt nhìn lên, gương mặt giờ đã chuyển sang tím tái, run rẩy nói: “Em sợ anh bị…” ánh nhìn chăm chú vào sống mũi thẳng tắp của anh, sự thực là cô sợ chiếc mũi đẹp đẽ kia sẽ bị tổn hại.
“Đồ ngốc!” Anh nói rồi cúi xuống kéo cô đứng dậy. “Đi thôi!”
“Đi đâu ạ?”
“Lại hỏi ngớ ngẩn. Bệnh viện chứ đâu!”
***
Từ sau sự việc hôm đó Vĩnh Uy đã bớt khắt khe hơn, Na sung sướng với ý nghĩ mọi chuyện ngày càng trở nên tốt đẹp. Và quả đúng như vậy, trong quán bar đêm nay, với hương rượu ngập tràn, anh ấy đã nói cô có thể uống cùng nếu muốn. Nhưng hãy ghi nhớ một điều, đó là sẽ không có bất cứ mối quan hệ nào dựa trên tình yêu và ràng buộc. Ít nhất bản thân anh sẽ không vướng bận bất cứ điều gì với cô, ngoài những nhu cầu mong muốn. Ví như lúc này đây:
“Cô rót rượu đi!”
Và đương nhiên Na chấp nhận mọi điều, cô sung sướng với những giây phút này. Rót một chút cho anh rồi một chút cho mình, cô nâng cốc lên: “Nào chạm ly, uống mừng vì sự gặp gỡ của chúng ta.”
Vĩnh Uy cười khẩy: “Chỉ là đáng mừng với cô thôi.”
Chất lỏng cháy bỏng trôi qua từng mao mạch thấm dần vào cơ thể, họ cứ nhấp từng ly từng ly một. Lệ Na càng lúc càng nói nhiều, cô huyên thuyên đủ thứ chuyện tầm phào.
“Hôm trước em gặp một gã trong rõ bảnh bao, tóc chải bồng bềnh, ai nhìn cũng phải thích mê. Thế mà anh biết sao không? Đó là tóc giả. Hắn bị hói… haha…”
…
“Anh dùng nước hoa hiệu gì thế? Hihi không phải em dốt nát đâu nhé, chẳng qua mùi hương từ anh tỏa ra đặc biệt quá!”
…
“Uầy! Điệu nhạc này hay quá, em chưa từng thích nhạc trầm nhưng có lẽ từ giờ phải nghĩ lại mới được. Sao bên anh thứ gì cũng đẹp nhỉ?”
…
Đôi tay chống cằm cô mơ màng nhìn anh không dứt, lè nhè nói: “Anh có biết anh rất… rất đẹp trai không?”
“Hóa ra cô thích tôi chỉ vì tôi đẹp trai!”
“Không phải thế. Em yêu anh bởi vì… bởi vì… hừm không biết đâu, khó diễn tả lắm. Không nói nữa.” Na xua xua đầu cho bớt ong ong.
“Cô hiểu gì về tôi mà dám nói thích với chẳng yêu?” Anh hơi bĩu môi coi thường sự trẻ con của cô.
“Sao không chứ. Những người thường dùng Cappuchino rất lịch lãm và đầy trí tuệ. Anh đương nhiên là như vậy rồi. Là một người nghiêm túc trong mọi việc. Độc lập và trưởng thành từ rất sớm, có đúng vậy không?”
Uy hơi ngạc nhiên, gần như những điều nàng ta nói đều khá giống với tính cách của anh. Nên tỏ ra quan tâm: “Vậy à? Sao nữa?”
Lệ Na tiếp, thấy mình đáng tự hào y chang bà phù thủy đang phán: “Anh sinh ra không phải để dành cho những việc tầm phào hay vô nghĩa. Tự tin và táo bạo. Một người có thiên bẩm làm lãnh đạo. Tính cách đặc trưng là hơi kín đáo, luôn bình thản và trầm tĩnh…”
Vĩnh Uy cắt ngang: “Khoan! Cô search trên mạng đó á?”
Na bụm khúc khích cười, rồi chợt nghĩ đến một điều liền quay ngoắt thái độ sang hỏi: “Vậy còn em thì sao, anh thấy em có đẹp không? Nói cho anh biết nhé, nhà em cũng rất giàu có. Em rất hợp với anh.”
Anh nhìn khuôn mặt nhỏ bé ửng hồng vì rượu, đôi mắt căng tròn chờ nghe câu trả lời. “Tôi đã gặp rất nhiều phụ nữ và cô không có gì đặc sắc cả.”
Lê Na bật ngồi thẳng dậy, đôi mà hồng căng lên giận dữ: “Anh nói sao? Không đúng! Ai cũng nói em rất xinh đẹp.”
“Haha! Cô thật trẻ con và tùy tiện.”
“Anh nói em trẻ con ư?” Cô loạng choạng đứng dậy, tiến đến bên chỗ Vĩnh Uy ngồi.
Đôi môi mọng thơm mùi anh đào quện với mùi rượu ghé sát lại môi anh. Hơi thở nữ tính phả vào anh một luồng hơi nóng ngột ngạt đầy thách thức.
Anh không thể và cũng không muốn kìm lại nổi ham muốn như sắp nổ tung, dùng môi mình gặm mạnh lấy đôi môi nhỏ xinh ấy mà cắn nuốt như muốn xé nát nó ra.
~~
Lệ Na ôm chặt cổ người đàn ông này, người mà cô ao ước lâu nay, thân hình nhỏ bé mềm mại, uyển chuyển như một con rắn. Hai đôi môi vẫn quện lấy nhau không rời trong men cay nồng mê đắm.
Anh lần cởi từng thứ trên người cô ta và mình bằng những động tác rất thành thạo. Họ ngã lên chiếc giường với thứ ga trắng muốt của khách sạn. Cuốn lấy nhau trong dục vọng tràn đầy và sự cuồng nhiệt bùng cháy của tuổi trẻ.
Tải Wattpad - Kho Truyện Hay Cho Máy Android Phần mềm đã và đang được cập nhật rất nhiều thể loại truyện hay nhất hiện nay, hãy tải và cảm nhận nha Tải Về Máy |