-tôi: vậy có thắng được không HƯƠNG.
-maihương: không biết nửa,hình như sức khoẻ YẾN NHI giảm đi khá nhiều rồi.
-tôi: H lo quá.
-quỳnh: tụi mình phục thù mà,chứ đâu phải thi tài gì đâu mà đánh tay đôi
-bạnađức: đúng rồi đó mấy e.
-maihương: xông vào luôn đi mọi người.
rồi tất cả mọi người đèo xông lên trừ PHƯƠNG LINH,QUỲNH.
bên tôi đông hơn,nên đánh thắng là chuyện bình thường
-dêcụ1: tụi mày chơi đẻo.
-maihương: tụi này đi phục thù chứ không phải đi solo nha,đừng có mà ý kiến
-ai đánh người yêu bà ra đây.
-dêcụ2: giờ tụi tau đã thua muốn chém muốn giết gì cứ việt.
-bạnađức: chú em nói như phim tàu vậy,học câu đó ở đâu thế,haha
-ta nói cho mấy chú em biết,học sinh thì lo đi học đi chớ đánh thằng e tau nửa nha,néo tình trạng này mà còn tái diễn thì xát định là vừa
-bạnađức2: giờ thì biến....
Tụi nó đã bỏ đi
-tôi: cảm ơn mấy anh nha.
-bạnađức: không có gì đâu,e của anh ĐỨC như e của anh thôi,có gì thì gọi tụi anh
-tôi: dạ.
-bạnađức2: thôi tụi anh đi đây
-tôi: dạ tụi anh đi.
chúng tôi lên xe về nhà lần này tôi về quán luôn chứ không qua nhà MAI HƯƠNG nửa,
PHƯƠNG LINH đi theo tôi về quán có lẽ chiều hôm nay sẽ dẫn nhỏ về nhà nói chuyện với ba mẹ nhỏ mới được
Về quán thì chị UYÊN đang nấu cơm
-tôi: hù.....
-chịuyên: không sợ.....hihi.em đi học về đó à.
-tôi: dạ,chị nấu gì mà ngon thế.
-chịuyên: nấu sường chua ngọt em
-nếm thử nè.
Tôi ăn vào đúng là ngon thật,chị nấu ăn thì tuyệt cú mèo rồi.
-tôi: chị QUỲNH GIAO không về luôn hả chị.
-chịuyên: có mà về khuya lắm.
-tôi: lạ nhỉ,chị ấy đi đâu vậy kìa....em phải tìm hiểu kỉ mới được.
-chịuyên: đúng đó em,tìm hiểu đi chị củng lo quá
-chuyện PHƯƠNG LINH sao rồi.
-phươnglinh: có lẽ là chiều em về nhà nói chuyện với ba mẹ chị à.
-chịuyên: đúng đó em,bỏ đi hoài củng không tốt đâu em,ba mẹ em chắc lo lắm đấy.
-plinh: dạ có lẽ vậy.
Tôi đang đi vào thì chị UYÊN gọi tôi.
-chịuyên: nhóc ơi,có ai gửi cho em bức thư kìa.
-tôi: đâu chị.
-chịuyên: trên bàn học em đó.
-tôi: dạ.
Tôi và PHƯƠNG LINH vào phòng thì thấy bức thư trên bàn,tôi vội xé ra đọc.
+gửiH:
Còn nhớ mìh chứ chắc H rất tò mò về mình đúng không nào?
Mình sẽ sớm xuất hiện thôi,không lâu lắm đâu,hội an đẹp thật mình đi chơi nhiều nơi lắm rồi,mình đi chơi chán rồi.giờ muốn gặp H thôi,nhưng chưa đến lúc.....hihi....
à mà thôi 9h tối mai gặp nhau đi,mình thay đổi ý định rồi,mai gặp nhau ở công viên nha,không gặp không về,
Vậy nha!
người bí mật thân gửi!!!
Tôi đọc cái bức thư thấy bá đạo thật,tự hỏi rồi tự trả lời luôn,
-phươnglinh: giờ sao H.
-tôi: chắc mai đi gặp chứ sao giờ.
-phươnglinh: H nên đi gặp đi,cứ thế này hoài không tốt đâu.
-tôi: ùm.
-thôi vào tắm rửa ăn cơm ngủ trưa rồ chiều qua nhà LINH.
-phươnglinh: dạ
Ăn cơm ngủ nghỉ xong tôi mặc lên một bộ đồ khá đoàng hoàng....và chở PHƯƠNG LINH qua nhà.
Qua thì đầy đủ không thiếu ai cả: ba mẹ và bác PHƯƠNG LINH nửa.
-baplinh: mày đi đâu mấy hôm nay?
tôi và nhỏ đèo quỳ xuống.
-plinh: dạ con không thể chiệu đựng được sự gượng ép của ba mẹ nửa...nên con mới bỏ đi....chuyện bỏ đi con xin lỗi...
-baplinh: không xem người cha này ra gì nửa à.....
-mẹplinh: anh thôi mà,con nó biết lỗi rồi.
-baplinh: cậu kia về đi.
Còn mày ở nhà không đi đâu nửa....tau đã đặt vé máy bay mai lên đường.
-plinh: ba....huhu....huhu
-tôi: mong bác suy nghỉ lại.
-baplinh: không có suy nghỉ gì cả....cậu về đi.
Tôi lững thững ra về......bác PHƯƠNG LINH tiễn tôi ra cổng
-bácplinh: về đi con,rồi mọi chuyện sẽ tốt thôi.
hạnh phúc nằm trong tay con đó.
-tôi: dạ
Trên đường về tôi suy nghỉ mãi câu cuối của bác PHƯƠNG LINH nói.
Hạnh phúc nằm trong tay tôi là sao nhỉ.....khó hiểu quá.
Tôi không về quán mà đi dạo trên khắp các con phố của hội an,đèn lồng treo khắp nơi,người người nhộn nhịp qua lại tấp nập.....nhửng người nước ngoài nói xí la xí là tôi không hiểu cho lắm....tôi dừng chân lại một hàng đồ lưu niệm....tôi rạo mắt quanh các món đồ lưu niệm....tôi thấy một trái tim bị cắt nửa khá đẹp...chắc nó dành cho một cặp yêu nhau đây mà.
-tôi: chị cho em hỏi trái tim này nhiêu tiền chị.
-bánhàng: 70ngàn em,
-tôi: bán em đi chị.
-bánhàng: em có muốn khắc tên hay khắc gì lên đó không?
-tôi: dạ có chị.
-bánhàng: em muốn khắc gì đây.
Tôi suy nghỉ một lúc rồi nói
-tôi: dạ khắc nửa bên phải là ''H s2 L'' ghi thêm một câu nửa là ''ngàn năm nhớ mãi cô bé năm ấy''
Còn nửa bên trái là ''L s2 H'' là ghi là '' chàng trai năm ấy mãi mãi đợi người trở về''
-bánhàng: đợi tí nha em.
-tôi: dạ.
Trong lúc chờ đợi tôi đi quanh xem có gì đẹp không. 15phút sau củng xong
-bánhàng: của em đây.
-tôi: cảm ơn chị.
Tôi treo nó lên xe rồi trở về quán,tới cổng quán thì thấy chị QUỲNH GIAO đi đâu đó,tôi vội chạy theo xem sao.
Tải Wattpad - Kho Truyện Hay Cho Máy Android Phần mềm đã và đang được cập nhật rất nhiều thể loại truyện hay nhất hiện nay, hãy tải và cảm nhận nha Tải Về Máy |