- Ông biết mày lên học trên thành phố nhiều chi tiêu, bố mẹ mày thì chẳng phụ cấp gì cả một mình mình mày sống ngần đấy năm trên thành phố ông cũng mừng. Tiền ông bà dành dụm cũng chẳng để làm gì sau này cũng cho con cho cháu hết, cứ cầm lấy có gì cần mà sử dụng.
Ông đưa phong bì mà tôi lệ chảy hai hàng, tiền không phải là tất cả nhưng nó chứa đựng rất nhiều tình cảm ông dành cho tôi, tôi đi biền biệt mấy năm cũng chỉ thăm ông bà được vài lần.
- Cháu, cháu không nhận được đâu, cháu ở vẫn còn dư cả tiền cơ mà, ông bà cứ giữ lấy, mà sửa nhà sửa cửa đi ạ.
- Bảo mày cầm thì mày cầm đi, ông mày chú ai mà mày khách sáo - Ông nhét luôn phong bì vào túi tôi - Rồi đi thăm bạn bè đi bao giờ về quê lại vào thăm ông.
Chào ông bà rồi 2 đứa tôi cùng đi về, chạy luôn sang từng nhà đứa một chúc tết, nhà ai cũng làm cỗ cũng tiệc rượu ngập nhà nhưng tôi từ chối khéo. Chỉ ngồi uống nước hỏi thăm sức khỏe bố mẹ từng đứa một rồi đi về. Tết này... Cũng chỉ ngồi uống rượu với chúng nó được một lần tối mùng 2.
Về HN cũng có nhiều việc ngập đầu, việc đầu tiên là lau dọn nhà cửa, rồi đi chúc bạn bè họ hàng ở HN của nhỏ tôi đi theo như thằng xe ôm. Tiếp đến là nhà thằng Nam, Quang và Lâm. Năm nay không sang nhà bà My nữa vì ở quê nội hết rồi và bà Hương cũng vậy. Tối mùng 4 hẹn nhau làm tết ở nhà nhỏ, vài món đơn giản ngày tết, bánh chưng bánh tẻ lấy ở quê mang lên vài cái đủ ăn vì nhỏ sợ béo cũng có dám ăn bánh chưng đâu. Lâu lắm mới đông đủ anh em thế này, chỉ tiếc là không có Mai vì còn việc ở quê.
Vậy là hết những ngày tết bạn bịu, năm nay có thêm một tháng âm nữa nên tết đến càng lâu.
- Anh? - nhỏ gọi
- Sao?
- Anh biết sắp đến ngày gì không?
- Xem nào... qua valentine rồi mà? - Thực ra valentine chúng tôi phải xa nhau, nên kỷ niệm valentine đầu tiên của 2 đứa là trên skype và bó hoa tôi ship về tận quê nhỏ.
- Không. Cho anh đoán lại...
Tôi ngầm nghĩ... Chính xác thì chúng tôi yêu nhau gần 6 tháng, thôi thì cứ giả nai coi như không biết vậy.
- Chả nhớ, nói luôn đi.
- Đồ vô tâm. - Đỏng đảnh dỗi rồi co chân lên dựa cằm vào.
- Ơ thế là ngày gì?
Nhỏ mở cái điện thoại ra, có cái app gì đếm ngày và giờ yêu nhau ấy. Tôi thấy hiện 179 day 5 hours. Vậy là cũng gần nửa năm, nhanh thật đấy.
Cái ngày đầu còn bỡ ngỡ quen nhau, ngày tôi làm gia sư dạy kèm cho nhỏ, một vì lúc đấy hơi nghiêm khắc và nhỏ thì cứng đầu nên chẳng hơp tính nhau.
Cái ngày đầu tôi nhận ra tình cảm mình dành cho nhỏ, nó đan xen cả hờn ghen vu vơ khi tôi thành thằng phụ xe đưa nhỏ đi chơi với người yêu.
Cài ngày tôi nhìn thấy nhỏ khóc lóc trong quán cafe, bị người yêu phũ phàng gạt bỏ, một tiểu thư kiêu kỳ cũng phải có lúc khóc lóc van xin người mình yêu thế này ư?
Cái ngày tôi mời nhỏ đi uống trà sữa ở quán thân thuộc, tôi phải lục lọi cả 4 túi để gom tiền lẻ trả cho nhân viên và một cái cười khểnh mỉa mai của nhỏ.
Cái ngày nhỏ thích tôi và tôi cũng nhận ra, lúc đấy nếu không có mẹ nhỏ ngăn cấm thì là tới luôn rồi đấy. Nhưng tôi vẫn giữ lời hứa với bản thân, chỉ mình tôi biết cho đến khi em đỗ đại học.
Cái tát ở quán cafe vào buổi học cuối, những cái nhìn nhau như thể không quen biết ở quán karaoke khiến tôi mất đi ít nhiều niềm tin về khoảng thời gian còn lại.
Tôi vẫn âm thầm theo dõi em từ xa và của những người thân quen của nhỏ truyền đạt lại rồi trái chín cũng sẽ rụng, 2 chúng tôi đã là của nhau. Đi cùng nhau trên một đường suốt 6 tháng qua, chưa đủ lâu để cả 2 có thể hiểu hết hoàn toàn về nhau nhưng cũng được một nửa. Nhiều lúc tôi cảm thấy nhỏ thật khó hiểu, không biết phải làm sao để cho vừa ý thì chỉ giải quyết bằng sự im lặng. Nhưng sau sự cố \'\'mua nhà\'\' vừa qua thì tôi nhận thấy... Chẳng ai có thể thay thế nhỏ trong tôi cả.
- Vậy em thích gì?
- Không biết, tùy anh.
- Thế anh nấu cho em ăn nhé. - Tôi lại nghĩ đến cái viễn cảnh lãng mạn trong phim tình cảm Âu Mỹ với những tình tiết bữa tiệc nhỏ và rượu vang nhẹ.
- Anh thì nấu cái gì? - Nghi ngờ.
- Mì tôm, trứng, rau luộc. Em thích thứ gì?
- XÌ, thôi mặc kệ anh em đi ngủ.
Chap 48:
Tính sẽ cho nhỏ một bất ngờ, mà thôi cứ bình thường mà làm. Đi đặt bánh gato, rồi đi chợ mua thức ăn chuẩn bị nấu nướng. Tôi phải nhờ đến Linh rủ nhỏ đi chơi hết buổi chiều để tôi có thể tự tay chuẩn bị mọi thứ một mình.
Cắt hoa rồi cắm hoa, lau dọn bàn ghế trang trí bóng bay lung tung hết cả lên. Điểm đáng trí ý nhất là tôi mua một dây đèn nhấp nháy xếp thành hình trái tím dán lại ở trên tường tắt đèn đi thì lung linh đừng hỏi luôn. Phải nhờ đến vài thằng bạn dân chuyên pts design vài bức ảnh viết từng chữ một gửi cho tôi. Gắn dây màn hình lap sang màn hình tivi xong xuôi tôi mới vào nấu nướng. Vài món đơn giản thôi nên cũng sớm. Xem đi xem lại, cái dây màn hình tôi mượn dài phải đến gần 10m nên có thể ngồi khá xa mà điều chỉnh theo ý muốn.
Tôi thấy tiếng xe ở ngoài, nhỏ đã về, tôi tắt hết đèn đi rồi bật cái hình đen xì trên laptop.
Tải Wattpad - Kho Truyện Hay Cho Máy Android Phần mềm đã và đang được cập nhật rất nhiều thể loại truyện hay nhất hiện nay, hãy tải và cảm nhận nha Tải Về Máy |