đành dặn dò.
- Vâng ạ - Kiều Chinh cười tươi hớn hở gật đầu.
Ăn uống xong, Cẩm Tú vội vàng thu dọn chén bát, bà Kiều Lan nhìn Cẩm Tú thấy khá hài lòng với thái độ của cô
vô cùng, thành kiến không thích người xa lạ trong lòng bá bấy lâu nay cũng bị đánh tan, bà liền nói:
- Bác đã cho người thuê người giúp việc khác rồi, ngày mai họ sẽ đến, cháu không cần làm những việc này nữa.
- Không sao đâu bác, cháu đến đây ăn không ở không, làm giúp bác chút chuyện nhỏ này là chuyện nên làm mà –
Cẩm Tú vội lắc đầu.
- Đã đến nhà thì là khách, bác không cảm thấy cháu đến đây ăn nhờ ở đậu chút nào hết. Cháu cứ xem mình là con
cháu trong nhà đi – Bà Kiều Lan không khách sáo đáp.
- Bác gái con nói đúng đó, dù sao con cũng còn phải đi học nữa mà, làm việc nhà thế này sẽ ảnh hưởng đến việc
học của con mất – Ông Sĩ Nghiêm cũng đồng ý với vợ, ông nhìn Cẩm Tú với ánh mắt thâm trầm, khóe môi hơi
nhếch lên.
- Được rồi, ba mẹ mỉnh nói đúng đó, Tú đừng phản đối nữa – Kiều Chinh nắm lấy tay Cẩm Tú ngăn lại.
Sau đó ông Sĩ Nghiêm đến công ty, bà Kiều Lan đi gặp bạn bè, tặng họ ít quà vì bà mới đi dụ lịch về. Kiều Chinh
vẫn không ngừng ho. Cẩm Tú bèn giục cô đi khám bệnh, Kiều Chinh đành lên lầu thay quần áo, khi trở xuống đã
nghe mùi thơm từ bếp bay ra.
- Đang nấu gì thế? – Kiều Chinh bất chợt hỏi từ phía sau khiến Cẩm Tú giật mình, cô quay đầu cười cười đáp.
- Mình nấu chút chào để vào thăm một người bạn.
- Vậy mình đi đây 0 Kiều Chinh cố gắng mĩm cười rồi quay đau, ánh mắt chợt thoáng buồn. Như vậy là Cảnh
Phong đã xảy ra chuyện gì rồi.
Kiều Chinh vừa khám bệnh xong, cô cầm sổ khám bệnh lẫn thuốc đi ra về, nhìn cả bịch thuốc trên tay mình mà sợ
xanh cả mặt, chỉ là chút cảm mạc mà vị bác sĩ đó cho cả một đống thuốc, toàn là thuốc đắng không, xưa nay cô vốn
ghét uống thuốc
Cô đang đứng chờ thang máy, thì thấy Thái và Hải từ xa đi đến, cô vội vàng nép người vào một góc tường né tránh.
Hai người họ cứ thế đi vào thang máy, còn Kiều Chinh đứng ở một góc tường mới từ từ bước ra. Hai người này xem
như tay chân với Cảnh Phong, theo như Cẩm Tú thì Cảnh Phong có chuyện, như vậy chắc là Cảnh Phong đang nằm
viện ở đây. Kiều Chinh không ngờ là Cảnh Phong lại nằm ở bệnh viện này, cho nên cô quay lại theo hướng của hai
người kia. Kiều Chinh cũng không rõ vì sao cô lại tò mò muốn biết anh bị gì như thế, có lẽ là do giấc mơ đêm qua
khiến cô lo lắng trong lòng, rõ ràng đã dặn lòng nên tránh xa anh ấy, vậy mà chân lại không gnhe lời.
Loanh quanh một hồi, Kiều Chinh cũng tìm được phòng Cảnh Phong. Qua khe cửa phòng, Kiều Chinh nhìn thấy
Cẩm Tú đã đến, đang ngồi trò chuyện với Cảnh Phong. Chỉ thấy gương mặt khóc lóc của Cẩm Tú chứ không thấy
gương mặt của Cảnh Phong khiến Kiều Chinh có chút thất vọng vô cùng.
Kiều Chinh thở dài, cô quay người cúi đầu bước đi không ngờ lại va vào ngực một người trước mặt.
- Sao cô lại đến đây. Cô đến thăm anh Phong à – Thái nhìn cô với ánh mắt cực kì khó chịu
Ánh mắt đó làm Kiều Chinh thấy sợ vô cùng, cô chẳng muốn đối mặt lâu với anh, càng không muốn vào trong đối
diện với Cảnh Phong. Cô vội lắc đầu giơ tay cầm thuốc và sổ khám bệnh lên trước mặt Thái rồi nói:
- Tôi chỉ là đến đây khám bệnh thôi.
Nói xong, Kiều Chinh quay đầu đi, chẳng thang máy mở, cô đã vội đi theo đường cầu thang xuống dưới lầu. Cô bị
đi như chạy , thoát khỏi chỗ đó cô thấy thoải mái vô cùng. Không ngờ Thái lại đuổi theo sau lưng cô như vậy. Anh
nắm chặt tay Kiều Chinh kéo cô quay lại nhìn anh.
- Anh muốn làm gì? – Kiều Chinh hốt hoảng kêu lên, cánh tay vung quẩy muốn thoát khỏi bàn tay chắc như gọng
kiềm của Thái.
- Cô có lương tâm hay không hả - Thái giận dữ nhìn cô chất vấn – Anh phong vì cô mới bị như thế, vậy mà cô lại
nỡ nào không thèm đến thăm anh ấy một lần.
- Anh nói sao – Kiều Chinh ngỡ ngàng nhìn Thái môi run run hỏi, chuyện Cảnh Phong bị thương vì sao lại có liên
quan đến cô cơ chứ.
Thái hít một hơi thật sâu rồi ôm lấy đầu ngồi bệch xuống đất, cất giọng đau khổ cùng cực lắc đầu nói:
- Cũng không hoàn toàn là lỗi của cô, tất cả đều là lỗi của tôi, anh Cảnh Phong chỉ vì đỡ nhát dao cho tôi nên
mới…..
- Đã xảy ra chuyện gì, anh mau nói rõ đi – Kiều Chinh ngồi xuống bên cạnh, lấy tay lay lay bả vai của Thái, khiến
người Thái lắc lư qua lại, giọng cô đầy sự nóng ruột muốn biết sự thật vô cùng.
- Lần trước cô bị bắt cóc, bọn chúng vốn là dùng cô uy hiếp anh Phong, tuy ngoài miệng anh Phong nói không liên
quan, hưng đã âm thầm ra hiệu cho chúng tôi đi điều tra khắp mọi nơi. Sau đó khi nhận được điện thoại của bọn
chúng báo rằng đã thả cô, anh Phong lập tức chạy đi tìm cô ngay lập tức – Thái thở dài quyết định kể.
- Nhưng chuyện lần trước với truyện này có liên quan gì đến nhau chứ? – Kiều Chinh vẫn lấy làm khó hiểu vô cùng
Tải Wattpad - Kho Truyện Hay Cho Máy Android Phần mềm đã và đang được cập nhật rất nhiều thể loại truyện hay nhất hiện nay, hãy tải và cảm nhận nha ![]() |