đó đều giật mình, chẳng ai dám động đậy một chút nào hết. Gần như tất cả đều ngừng thở trước cảnh tượng vừa nhìn
thấy.
Cảnh Phong bị đánh đau vẫn không thay đổi sắc mặt, ánh mắt vẫn hờ hững, đứng im lặng, ánh mắt vẫn không rời
khỏi người đàn ông đã đánh mình, cương trực không e sợ, nhưng cũng không có ý phản kháng.
- Nói, lí do vì sao thả con bé đó – Người đàn ông đó quát lên đầy giận dữ gặn hỏi Cảnh Phong.
Cảnh Phong cúi đầu tỏ ý chấp nhận sự trách phạt cũng không muốn nói rõ. Thái nóng ruột, không muốn Cảnh
Phong bị ông chủ trách nữa bèn định đứng lên giải thích thì Hải đã nắm tay anh kéo lại, khẽ lắc đầu ra hiệu dừng lại.
Thái nhìn trừng trừng Hải rồi nhìn ông chủ và cảnh Phong đang mặt đối mặt với nhau, anh hít một hơi thậ t sâu , tay
siết chặt cố gằng lòng đứng lại.
- Cảnh Phong, chú giao cho con tiếp quản những địa bàn của chú, là đã tin tưởng con hết mực. Biết rõ là bọn chúng
cố tình gây sự phá quán của chúng ta, vì sao còn chạy đi như thế hả. Con có biết trận ẩu đã vừa rồi khiến quán chúng
ta thiệt hải biết bao nhiêu hay không hả. Còn nữa, khách khứa cũng bị bọn chúng dọa mà bỏ đi, khiến chúng ta mất
hẳn doanh thu rất nhiều.
Cảnh Phong nhìn ông ta cúi đầu nhận lỗi:
- Con xin lỗi. Con sẽ cố gắng để bù lại doanh thu bị lỗ lần này ạ.
- Bù lại. Con có biết, nếu số doanh thu lần này không bị lỗ, thì sự cố gắng bù lỗ của con hiện giờ sẽ kiếm thêm cho
chúng ta một khoản tiển khá khẩm hay không? – Ông chủ của họ gầm lên, tiện tăng quăng cái điếu thuốc đan hút dở
của mình vào người Cảnh Phong. Điếu thuốc vẫn còn đỏ rực, bị quăng thẳng vào người, nhưng Cảnh Phong không
chịu né cho nên chiếc áo sơ mi màu xám bạc của anh đang mặc bị lủng một lỗ nhỏ trước khi tàn thuốc rơi xuống mặt
đất.
- Ông chủ, thật ra….- Thái lo lắng cho Cảnh Phong giật tay mình ra khỏi tay Hải bước lên định giúp Cảnh Phong
giải bày.
Nào ngờ ông chủ quắt mắt nhìn Thái quát:
- Im miệng.
Thái sững sờ, vội ngậm miệng lại nhưng trong lòng không phục chút nào cả. Từ lúc Cảnh Phong quản lí, quán bar
đã đi vào quỷ đạo hơn, hơn nữa, doanh thu hàng tháng không ngừng tăng cao, cũng ít có sự gây lộn đánh nhau làm
quán bị thiệt hại gì cả. Lần này là lần đầu tiên, có chuyện xảy ra, nhưng lúc đó Cảnh Phong vắng mặt, người quản lí
là anh và Hải, nhưng hai người lại chẳng bị nói câu nào, toàn bộ đều đổ lên đầu Cảnh Phong.
Dù sao đi nữa, đối với những nơi công cộng mà họ đang trông coi, những chuyện gây lộn đánh nhau diễn ra thường
xuyên, huống chi là còn có người cố tình quấy phá. Cho dù người coi là Cảnh Phong đi chăng nữa, sự việc cũng sẽ
xảy ra rồi. Huống hồ mấy ngày hôm nay, Cảnh Phong đã ra sức giải quyết ổn thỏa hết mọi chuyện rồi.
- Bắt đầu từ ngày hôm nay, việc coi sóc địa bàn ở đây tạm thời sẽ giao lại cho thằng Hải – Ông chủ của họ lạnh
lùng phán một câu.
- Ông chủ - Hải giật mình kêu lên.
- Thật là bất công, anh Cảnh Phong, anh ấy ….- Thái bức xúc quá, nhịn không được định lên tiếng phản đối .
- Đây là lệnh – Ông chủ quát lên.
Thấy Thái có vẻ muốn phản đối tiếp, Cảnh Phong bèn lên tiếng ngăn lại.
- Thái, thật ra anh cũng muốn nghĩ ngơi một thời gian, đây là cơ hội lớn mà ông chủ cho anh.
- Nhưng mà…..- Thái quay sang nhìn Cảnh Phong bất lực.
- Được rồi, chuyện của anh, anh tự định đoạt được – Cảnh Phong nhẹ nhàng khuyên bảo.
Thái nghe cảnh Phong nói thế, giọng cực kì bình tĩnh xem như chuyện này chẳng nhầm nhò gì tới anh hết, đành thở
dài gật đầu mà thôi.
- Đi làm việc đi – Ông chủ phẩy tay ra lệnh bảo họ rời đi.
Cả đám người bọn họ đành lục tục kéo ra ngoài, theo sau là đám đàn em.
Thái đi thật nhanh theo chân Cảnh Phong, anh định lên tiếng thì hải đã vỗ vai, bá cổ anh và Cảnh Phong:
- Hôm nay chúng ta làm một chầu đi. Lâu rồi ba anh em mình không uống với nhau, nhân cơ hội hôm nay uống cho
thật say.
- Được – Cảnh Phong khẽ cười vỗ lại vai Hải đáp.
Thái vẫn cảm thấy buồn cho Cảnh Phong, vẻ mặt anh không vui , Cảnh Phong thấy vậy thì đập vai anh giục:
- Đi thôi.
Phòng VIP ở quán bar là nơi cực kì yên tĩnh, hải cho đàn em dọn lên một két bia lẫn đá để sẵn, bia ủ lạnh trong
thùng đá, trên bàn còn mấy dĩa đồ nhấm ngon lành. Hải tự tay mình gấp đá cho Thái và Cảnh Phong.
- Anh yên tâm, chỗ này hiện giờ do em quản lí, nhưng vẫn dưới sự lãnh đạo của anh.
Cảnh Phong nghe vậy thì cười nhạt, anh lắc đầu đưa chai bia lạnh lên miệng mình tu một hơi hơn nữa chai rồi đặt
cái cạch xuống bàn rồi nói:
- Thật ra cũng đến lúc em và Thái tập tành quản lí là vừa. Dù sao, sau này chúng ta vẫn phải mở rộng địa bàn làm
ăn ra, đến lúc đó hai đứa cũng phải quản lí một địa bàn. Coi như là họ hỏi trước.
- Tụi em biết rồi – Hải gật đầu.
Tải Wattpad - Kho Truyện Hay Cho Máy Android Phần mềm đã và đang được cập nhật rất nhiều thể loại truyện hay nhất hiện nay, hãy tải và cảm nhận nha ![]() |