Còn về vẻ ngoài của Trung, cậu muốn biết tôi đánh giá sao ư? Tôi không biết diễn tả làm sao khi cậu lại cho rằng Trung là một anh chàng điển trai và ga lăng. Như tôi đã nói ở email trước, tôi không muốn làm cậu thất vọng.
Trung không điển trai, Jun à!
Trung có một mái tóc được cắt rất hợp với khuôn mặt vì nó làm nổi bật những đường nét của cậu ấy. Điểm làm tôi thích nhất ở mái tóc củaTrung là cậu ấy không bao giờ dùng keo vuốt tóc. Tụi con trai rất khoái dùng keo để vuốt tóc dựng đứng như lông nhím nhưng Trung thì không. Còn điểm tôi thích nhất trên khuôn mặt của Trung là nụ cười. Khi Trung cười, khuôn mặt của cậu ấy rất rạng rỡ.
Về tính cách, Trung ga lăng – có lẽ vậy.
Nhưng chẳng thể gọi Trung người đàn ông lý tưởng được vì cậu ấy dở dở hâm hâm. Trung rất nóng tính và mỗi khi nổi nóng thì chẳng thể kiềm chế được. Đôi lúc lại rất trẻ con. Có thể vì một chuyện nhỏ nhặt, Trung lại cố chấp và giận dỗi. Nhưng bù lại, Trung rất tốt bụng và ấm áp. Cậu ấy là tuýp người sống thiên về tình cảm. Tôi đã từng thấy Trung buồn rũ rượi nguyên một tuần sau khi con chó tên là Xù của cậu ấy chết vì hóc xương.
Trung có tính cách đối lập với tôi vì tôi lúc nào cũng bàng quan và thờ ơ với thế sự.
Ở trường đại học của tôi, sinh viên hoạt động và học tập theo từng nhóm trong lớp. Nhóm học tập của Trung khá nổi. Thành viên trong nhóm ấy thì toàn là trai xinh gái đẹp, con cái của những gia đình giàu có. Nhưng cậu ấy lại đòi gia nhập vào nhóm học tập của tôi – một nhóm toàn những kẻ bị các nhóm khác “bỏ rơi”. Theo tôi biết, thì lớp nào cũng có một nhóm toàn những kẻ thất bại như thế.
Nhóm tôi có một bạn trai suốt ngày đi làm thêm. Vì gia cảnh khó khăn nên cậu ấy phải tự trang trải việc học một mình. Vừa làm vừa học nên cậu ấy không có thời gian kết bạn ở lớp. Giờ thì cậu ấy đang là trưởng nhóm bán hàng của một tập đoàn lớn. Một bạn trai khác trong nhóm có bố là giám đốc một công ty nhỏ. Nhưng vì có mâu thuẫn với mẹ kế nên cậu ấy thuê nhà sống một mình. Cậu ấy tham gia một băng đua xe và nghe nói từng có lần bị cảnh sát tóm. Sau khi tốt nghiệp cậu ấy đi phượt khắp nước và làm từ thiện ở những nơi cậu ấy tới. Trong nhóm tôi còn có một cô gái rất hiền lành, suốt ngày đắm chìm trong mấy bộ phim sướt mướt của Hàn Quốc và hiện đang nối nghiệp cha mẹ làm chủ vựa trái cây ở tỉnh Tiền Giang. Thành viên cuối cùng là tôi. Thêm Trung nữa thì nhóm có tất thảy năm người. Tôi không hiểu lý do Trung gia nhập. Vào một ngày, đột nhiên cậu ấy đề nghị như vậy. Những thành viên kia thì chẳng quan tâm ai vào ai ra, vì tụi nó chỉ có mặt cho đủ quân số thôi chứ thật ra người làm tất cả các bài tập chung và tiểu luận là tôi đây – kẻ luôn luôn thích làm việc một mình.
Trung chính thức gia nhập nhóm học tập của tôi và từ đó, tôi có thêm một kẻ thích ý kiến ý cò mỗi khi có bài tập thảo luận. Khỏi nói tôi đã phiền lòng như thế nào, nhất là mỗi khi họp nhóm – thật ra là chỉ có hai đứa chúng tôi họp nhóm – cậu ấy lại lôi tôi đến mấy quán trà sữa trong khu vực làng Đại học.
Tôi nhớ lần đầu tiên đến một quán trà sữa, Trung đã mắt tròn mắt dẹt khi thấy tôi gọi cà phê đen không đường. Và tôi đã rất bực mình vì cái cách cậu ấy biểu cảm. Ở Việt Nam, một cô gái trẻ không nên gọi cà phê đen không đường trong khi người con trai đi cùng gọi sinh tố bơ.
Đối với Trung, có lẽ là thành viên cùng nhóm học tập với tôi chưa đủ nên một ngày nọ, cậu ấy đã yêu cầu tôi làm tình nguyện viên ở câu lạc bộ từ thiện của cậu ấy – tên câu lạc bộ là Nguyện Ước Xanh. Tôi chắc chắn sẽ từ chối nếu như cậu ấy không trưng ra bức ảnh chụp lén lúc tôi đang ngủ gật trên lớp với nước dãi chảy đầy miệng. Trung là một người rất đáng sợ, đặc biệt ở khoản bằng mọi cách bắt người khác phải nghe lời mình. Vì thế, tôi đã đi làm tình nguyện viên cùng Trung mà không hề tình nguyện một chút nào. Câu lạc bộ mà chúng tôi tham gia thường xuyên tổ chức các hoạt động phát thức ăn miễn phí tại một bệnh viện nhi và các hoạt động thiện nguyện khác. Bây giờ đôi khi tôi vẫn tham gia hoạt động của câu lạc bộ, tất nhiên là hoàn toàn tình nguyện.
Trung tiếp tục can thiệp vào đời sống sinh viên của tôi. Tôi vốn rất ghét các hoạt động đoàn thể, ấy vậy màTrung đã lén lút đăng ký tên tôi làm đại diện lớp tham dự ở hạng mục thi nấu ăn ở Lễ hội mừng thành lập trường. Thật kinh khủng! Ý tôi không phải là món ăn tôi đã nấu mà là việc phải đứng giữa hàng trăm con mắt nhòm ngó và nấu ăn cho ban giám khảo đến mười người. Cuối cùng mọi chuyện cũng suôn sẻ và tôi đoạt giải nhì. Đó là lần đầu tiên tôi tham dự một cuộc thi và cũng là lần đầu tiên được nhận giải vì sự cố gắng của mình.
Cậu có thắc mắc vì sao Trung đăng ký tên tôi ở mục nấu ăn mà không phải một trò chơi khác không? Nguyên do là một l
Tải Wattpad - Kho Truyện Hay Cho Máy Android Phần mềm đã và đang được cập nhật rất nhiều thể loại truyện hay nhất hiện nay, hãy tải và cảm nhận nha Tải Về Máy |