Với em, tôi tên Minh.
Mỗi tuần tôi làm tặng em một bài thơ, hầu hết là thể loại chọc cười, chứ tôi biết chắc hẳn em không thích những thứ sến súa.
“Hôm nay trời nắng chang chang
Thỏ con trốn học lang thang xa gần
Khi về mất áo cởi trần
Mẹ Thỏ cau có: “Khỏi cần, đi đi!”
Em thường trả lời bằng tất cả những icon có hình mặt cười, kèm một từ:
- Estupendo! [tuyệt vời">
Bình thường tôi sẽ thấy mình hâm dở lắm, nhưng khi em khen như vậy, tôi tin rằng tôi tuyệt vời như thế thật.
Càng ngày càng muốn tiến lại gần hơn, tôi tiếp cận em bằng cả cái mặt con gái dễ thương của mình ngoài đời thật, thông qua thằng Tùng. Tôi bắt nó hẹn đi ăn hoặc học nhóm với em nhiều hơn, để tôi có cớ đi theo mà làm quen, ngắm em, nói chuyện cùng em. May là thằng Tùng nó ẻo lả, nếu không em lại tưởng nó thích em nên cứ bám theo em hoài thì nguy.
Sự đồng nhất về tính cách giữa khi tôi là Minh và khi tôi là Linh khiến tôi nhanh chóng trở nên thân thiết với em. Mỗi khi em cười, mọi thứ xung quanh em tự nhiên sáng bừng lên như làm bằng cát ngoài bờ biển, tôi cứ nhìn em chăm chăm, mặt ngây ra, em cười lớn hơn nữa:
- Tính cách cậu giống hệt một người bạn của tớ, không khéo hai người là anh em.
Nhìn em cười mà tôi nén tiếng thở dài. Là tôi đây chứ còn ai nữa, là một người sao chẳng giống nhau. Nếu biết sự thật không biết em sẽ làm gì nhỉ, tôi lại cố xua đống suy nghĩ ra khỏi đầu.
Dần dần tôi đuổi thằng Tùng ra khỏi những cuộc hẹn.
Một buổi chiều không có gió, tôi với em đi nhà sách, rồi đi tô tượng. Em chọn một con bò rồi loay hoay tô tô vẽ vẽ, tôi chăm chú nhìn biểu cảm trên gương mặt em, đến khi em ngẩng lên cười đắc thắng. Em đã tô toàn bộ con bò thành màu tím, từ sừng cho đến chân và đuôi, em gọi đó là “Chú bò quái dị”, tôi nằm ra bàn để cười. Một chút quái dị, chắc hẳn có rất nhiều người thầm thương trộm nhớ em, cô gái có tâm hồn như một thảo nguyên lúc nào cũng ngập tràn ánh sáng và hương thơm. Tôi nhìn con bò màu tím, nhìn về phía đằng xa, bằng lăng tím một màu ẩn ức, bỗng chốc nhòa đi.
Mưa.
Em nắm tay tôi chạy ra ngoài đường, trên vỉa hè lá xanh đang rơi xuống, mưa tạt nghiêng theo chiều gió, hơi nóng từ mặt đường bốc lên trộn với vị mưa lành lạnh khiến tôi rùng mình. Cái nắm tay đầu tiên, dưới cơn mưa rào mùa hạ, tôi từng mơ thấy khung cảnh này không biết bao nhiêu lần, nhưng có một điều không giống, lúc này tôi là Linh, chỉ là một người bạn thân. Em quay sang tôi lắc lắc mái tóc ướt, cười hả hê như đứa trẻ. Tôi không nói gì cả, ngửa mặt lên trời, mưa hôm nay không ngọt.
Về nhà trời vẫn còn mưa. Tôi inbox hỏi, sợ em ốm. Rồi lại trở lại làm Minh nói chuyện như thường lệ.
- Cậu thích con gì nhất?
- Cậu đoán xem.
- Con bò chứ gì?
- Sao cậu biết? O.O
- Vì tớ cũng thích con bò :v
- Tớ sắp đi Mộc Châu chăn bò thật đấy, cậu muốn đi không?
Chẳng biết trả lời thế nào cả, lần đầu tiên em chủ động kéo hai đứa lại gần nhau hơn, vậy mà tôi cảm thấy bất lực một cách khó tả. Không dưới một lần em thắc mắc tại sao cùng trường mà không bao giờ bắt gặp, tôi cũng không tìm được câu trả lời thỏa đáng khi cái trường bé xíu này chỉ cần quay người một cái là có thể nhìn thấy nhau. Có lẽ trong đầu em đang hiện lên hình ảnh một thằng con trai hèn nhát, kì cục. Tôi đành chữa cháy:
- Tớ lúc nào chẳng nhìn thấy cậu, nhưng chưa dám gặp cậu đâu, tớ sợ cậu sẽ làm tớ không tỉnh táo.
- Tớ có thể hiểu đó là gì?
- Estupendo!
Em cười, tôi cảm nhận được sự hụt hẫng trong khoảng im lặng ấy. Có lẽ nào em thích tôi rồi không? Tôi thoáng mừng, lại chợt lo, lần này thực sự là một vấn đề lớn, tôi sẽ làm thế nào với mối tình đầu này đây? Nghĩ thấy mình giống như một kẻ lừa đảo, nhói trong lồng ngực. Mẹ lại như thường lệ ngó đầu vào khiến tôi giật bắn mình.
- Thỏ ơi, mẹ mua áo cup cho Thỏ này, màu hồng nhé.
Tôi ngao ngán nhìn cái kính vải khổng lồ trên tay mẹ, giá như cơ thể mình không có máu, tôi đã cắt phăng cái vòng thứ nhất này đi rồi.
Lắm lúc tôi mon men hỏi em, rằng em nghĩ thế nào về người đồng tính.
- Họ rất thú vị!
- Thật chứ?
- Cierto!
Từ “họ” cứ nhảy nhót trong đầu tôi, rõ ràng là “họ” chẳng liên quan gì đến em cả, điều đó đồng nghĩa là tôi cũng vậy. Càng ngày càng thêm nhiều khó khăn. Một mối quan hệ không rõ ràng, tôi sợ một ngày em sẽ chán nản, nhưng tôi cũng không có cớ để giữ em lại, thực ra là không có một bản ngã thật trong đời mà giữ em bên mình. Rồi mọi chuyện sẽ đi đến đâu?
Có những điều em không thể biết
Bởi đó là điều có thể giết chết tôi
Mọi khoảng cách bất chợt quá xa xôi
Dù ngồi cách nhau một bàn tay bối rối…
Tải Wattpad - Kho Truyện Hay Cho Máy Android Phần mềm đã và đang được cập nhật rất nhiều thể loại truyện hay nhất hiện nay, hãy tải và cảm nhận nha Tải Về Máy |