- Anh cứ cầm đi. Thi coi như lâu lâu tẩm bổ cho anh. - Ôi nghe mà ấm áp cõi lòng.
Tôi đóng cổng rồi dắt em lên trên phòng. Tới nới thì đã thấy ông thần kia lôi mấy hộp sữa chua trong tủ lạnh bày lên bàn vừa xem tivi vừa đánh chén. Đi tới đá đầu nó qua bên kia. Mời em ngồi xuống, mình vào bếp lấy chai nước trong tủ lạnh ra rót mời em rồi ngồi xuống bên cạnh luôn.
- Anh. Cho em mượn con dao gọt hoa quả. Còn thừa thì anh cất vào tủ mà ăn dần.
- À ừ. Em chờ chút. - Nói rồi vào bếp lấy con dao nhỏ cùng cái đĩa lớn (Ăn nhiều mà hehe) ra cho em.
Nhìn em gọt hoa quả mà sao thấy yêu thế. Còn ông bố trẻ Hưng. Mang tiếng đi thăm bệnh mà chẳng mang cái gì sất. Đã thế còn ăn hết sữa chua tôi để dành. Lại còn tọng hết nửa dĩa hoa quả. Ăn xong nó đứng dậy phủi đ*t đi về. Đã vậy còn với lại nói một câu
- Ngân em coi chừng thằng đó đấy. Trông mặt nó đù đù vậy mà không vừa đâu. Còn thằng kia ráng đi học đi. Chiều mày nghỉ em Khánh, em Chi, em Nga với cả mấy con bàn trên nhắc suốt. Gớm, đào hoa quá chứ. - Mẹ về thì về đi. Nói nhiều.
Len lén mình giơ tay chìa ngón giữa ra với nó. Nó cười hô hố rồi xuống dưới nhà dắt xe ra về.
- Tí anh chở em đi ăn kem nhé! - Mình gạ
- Thôi anh, anh mệt mà. Tí anh chở em về rồi anh về luôn đi. Đang ốm mà đi ngoài đương lâu phải gió thì khổ. - Nói rồi em lại cắm cúi gọt hoa quả cho mình.
- Đi chút thôi. Anh khoẻ như vâm. Em lo gì. - Mình vỗ ngực hùng hồn
- Hì. Gớm, đi một chút thôi nhé. À em xin cho anh mai nghỉ tập bóng rồi nha. Sáng cứ ngủ một chút cho khỏe. - Cha cha, tam lý ghê. Tôi nghe mà lòng vui sướng. Lâu lâu được bữa sáng mai phải quất tới trưa mới được.
Hai đứa ngồi xem tivi, tám chuyện trên trời dưới đất một lúc thì cũng hơn 6h. Mình với em vào bếp nấu cơm. May mà trong tủ lạnh còn thịt cá với ít rau cải mua hôm qua. Em vo gạo cắm cơm rồi nhặt rau. Mình thì kho thịt với rán cá (Hồi bé bố đã dạy nấu ăn cho, nên trình nấu ăn của mình cũng thuộc dạng ăn vào khó cưỡng. Hì)
Ăn xong em dành rửa bát. Thôi mình cũng cho em thể hiện tài năng đảm đang việc nhà. Hôm nay mình thấy em cũng vui lắm. Cười nói suốt ngày. Thôi thì đền bù lại cho em vào những ngày mình đi dạy thêm không đi chơi với em được. Nói cười rồi giỡn đủ kiểu trên ghế thì cũng tới 7h30. Mình lên phòng mặc thêm cái áo khoác (Em bắt mình mặc) rồi xuống dưới đèo em đi ăn kem. Nhưng mình đâu biết trước là bữa đi chơi này là bữa đi chơi đầy sóng gió và… cát.
Chở em tới một quán café bên quận 5. Quán này bữa trước mình mới phát hiện. Kem ở đây bán rất ngon, có cái món kem gì tên tiếng Pháp chả nhớ mùi thơm cực. Tí vào phải gọi ngay hai cốc mới được. Kéo ghế mời em ngồi xuống xong. Cầm menu mà chỉ chỉ (Chả biết phát âm tên món đó là sao, cũng chả biết là tiếng Pháp hay Ý hay Tây Ban Nha gì gì đó) một lúc sau thì hai cốc kem thơm phức được bưng lên. Đang ăn ngon lành thì bỗng có một bàn tay đặt lên vai mình. Mình quay ra sau xem là ai thì
- A cái thằng. Đi chơi với em hả? Có bạn gái hồi nào sao tao không biết thế? – Tưởng ai hóa ra là thằng Tùng anh em Linh. Thằng này đi du học mới về VN được tuần rồi. Mấy hôm đi dạy có gặp nó. Anh em gặp nhau cũng tay bắt mặt mừng nói chuyện đủ cả.
- A ùa. Tưởng ai? Sao hôm nay có nhã hứng đi café thế này? Tưởng mày ghét mấy quán café nhạc nhẹ? – Tôi cũng bắt tay nó nói.
- Thì tao có muốn đi đâu. Tại con em nó bảo buồn quá. Kéo tao ra đây đó chứ. – Nó giải thích
- Em? Mày đừng có nói với tao là…? – Tôi lúc này bắt đầu thấy lạnh sống lưng rồi
- Thì cái Linh chứ ai. Mày còn lạ gì nó? – Nó nói rồi kéo ghế ra ngồi cạnh tôi.
- “Đệch! Biết là có ngày này mà sao nó đến sớm thế không biết! Mình còn chưa chuẩn bị. Tí biết nói cái gì giờ”
- Rồi cái Linh đâu? Sao bảo nó đi với mày? – Tôi hỏi thằng Tùng.
- Nó bảo vào nhà vệ sinh tí. Lên giờ ấy – Nó đáp
Chẳng cần chờ lâu. Thằng Tùng vừa nói xong thì em Linh xuất hiện. Bữa nay em Linh diện cái váy màu vàng dài tới gối. Đầu cài băng đô. Trang điểm nhẹ nhàng. Lúc em Linh đi vào thì mấy cha phục vụ cứ gọi là ngẩn tò te cả lũ (À quên nói mới nãy em Ngân của mình cũng bị bọn nó soi. Mình liếc xéo cái là cả lũ lượn hết)
- Ơ! Anh Tú. – Vừa thấy mình em Linh cũng bất ngờ
- Ừ! Chào em. – Mình nói mà tim đập chân run.
- Em tưởng anh bảo bận? Ra là tối nay đi chơi với chị này à? Phải rồi. Người ta đẹp gái dễ thương thế bảo sao không bỏ em theo chỉ. – Cái đệch. Em Linh phán như đúng rồi.
Thế là hoàn cảnh trong quán lúc này có thể diễn tả như sau: Mình ngồi giữa, đối diện là em Ngân, bên phải là em Linh. Cả hai em đang nhìn mình bằng con mắt tóe lửa. Bên cạnh thằng Tùng chỉ biết vỗ vai mình lắc đầu thở dài. Nó thì thầm vào tai mình: “Chuyện mày gây ra. Tự mày giải quyết đi. Kham cho cố vào bây giờ thì…” Mẹ cái thằng. Đã không khuyên nhủ được thì chớ, lại còn…
Nãy giờ không khí u ám bao trùm một góc quán. U sầu, ảm đạm. Mình mới tằng hắng lên tiếng. À xin giới thiệu đây là Ngân. Bạn gái mình (Cố gắng nhấn mạnh từ “Bạn Gái”) dè đâu em Ngân quát:
Tải Wattpad - Kho Truyện Hay Cho Máy Android Phần mềm đã và đang được cập nhật rất nhiều thể loại truyện hay nhất hiện nay, hãy tải và cảm nhận nha ![]() |