Tuy miệng nói ra liền nhưng phải gần nửa tiếng sau mới thấy em xuất hiện.
- Hi. Chờ lâu không?
- Cũng không lâu gì mấy. Nãy giờ chắc cũng chỉ đủ thời gian chạy về nhà uống nước rồi chạy qua lại thôi chứ cũng chẳng lâu gì. - Tôi nói mà mặt méo xệch
- Hì. Gớm, dỗi ra mặt mà nói không có gì - Em cười rồi vỗ vai tôi - Thôi đi nhanh, còn qua rủ bạn nữa.
- Bạn ? - Tôi quay lại
- Thì bạn chứ sao. Tưởng đi chơi riêng hả - Em nó nhìn mặt tôi rồi cười gian xảo
- Ờm. Thì tưởng...
- Thôi đi anh hai. Đi một mình với ông cho ông làm bậy hả.
Cũng may là còn biết lo. Haizz
- Ờ sợ làm bậy vậy thôi về, đi chơi với bạn đi. - Tôi nói đùa nhưng làm bộ nghiêm nghị.
- Ngon về thử đi, coi mai tui lên trường cắt cổ ông không ? - Em vừa nói vừa chưng ra cái mặt hung dữ y chang.. bà la sát
- Gì mà hung dữ vậy trời ? - Tôi làm mặt ỉu xìu
- Thôi đi nhanh nè. Trễ rồi - Đang từ bà la sát chính hiệu em bỗng đổi giọng nhọt lịm. Làm tôi cũng hết ham chọc nữa
- Ừ thì đi
Theo sự chỉ dẫn của em tôi chạy xe tới nhà nhỏ bạn. Trên đường thì ai cũng dòm về phía xe tôi. Tôi biết chắc là nhìn em. Có thằng còn cố ý chạy song song mà ngắm, tới khi tôi bứt tốc cho rơi lại phía sau thì nhìn mặt thằng cha đó có vẻ giận dữ lắm. Hề Hề. Tới nơi thì đã thấy bạn em chờ sẵn. Vừa nhác thấy tụi tôi thì con nhỏ đã cất giọng
- Con quỉ, sao bây giờ mới tới ? Làm tao chờ nãy giờ.
- Hì. Thôi đừng giận mà. - Em tót xuống xe đứng cạnh tôi lúc nào không hay
- Rồi.. ai đây ? Bạn trai hả ? - Nhỏ bạn em nói rồi hất đầu về phía tôi
- Không phải. Chỉ là bạn bình thường thôi - không chờ em trả lời tôi vội lên tiếng đính chính
- Thật không ? - Nhỏ cười gian quay sang hỏi em. Nhưng mắt thì vẫn liếc tôi
- Không. Bạn trai tao đó - Em hồn nhiên đáp
- Ế..ế, bậy, bậy. Em giỡn vậy là không vui gì đâu nha - Miệng tôi méo xệch
Rồi em với nhỏ bạn không hẹn nhau mà bật cười khanh khách.
- Rồi, biết rồi. Thì bạn. Được chưa anh hai - Em vỗ vai tôi nhưng miệng vẫn còn cười ngặt nghẻo. Còn tôi lúc đó thì đần mặt ra chẳng hiểu chuyện gì
Cười được một lúc thì nhỏ bạn em mới lên tiếng.
- Kiếm đâu ra ông nai tơ này vậy ? - Nhỏ bạn em khều tay hỏi nhỏ, nhưng rõ ràng là cố tình để tôi nghe thấy
- Nhặt trên đường. - Em nhìn nhỏ bạn lúc này đã thôi cười trả lời
- Ừ thôi đi nhanh để tụi kia chờ. - nhỏ bạn em nói rồi nổ máy xe vòng lại
- Tụi kia ? - Tôi quay lại hỏi.
- Thì tụi bạn em chứ ai. Thôi chạy nhanh lên. Hỏi hoài hà! - Nói rồi em khẽ véo vào hông tôi
Tôi khẽ xuýt xoa ôm hông rồi chạy lên cho ngang bằng với nhỏ bạn em. Cả ba đứa chạy vòng vèo một hồi thì dừng trước một quán KFC ở quận 5. Nhỏ bạn em vào trước. Tôi hơi ngần ngừ đứng trước cửa, nhìn lại số nhà và tên đường rồi đứng chôn chân tại chỗ luôn : “Bỏ mịa rồi”. Thấy tôi đứng tần ngần trước cửa quán. Em khẽ nhíu mày như đoán được cái sự lạ ở tôi. Em.. kéo tay tôi dắt thẳng vào trong luôn. Vào trong quán thì đã thấy nhỏ bạn em cùng vài đứa con gái nữa đã ngồi gần kín cả hai bàn lớn trong góc. Thấy em dắt tay tôi vào thì cả đám con gái nhao nhao cả lên
- U cha cha. Bữa nay dắt ai theo đây
- Bạn trai mày hả? Ngân?
- Anh trai dễ thương. Quen Ngân lâu chưa vậy?
Tôi lúc này thiếu điều muốn xỉu luôn với mấy “bà” này. Vội quay sang em làm mặt méo xệch cầu cứu. Em như “hiểu ý” quay sang mấy nhỏ bạn mình cất lời
- Ừa, bạn trai tao. Mới quen
Trời đất. Tôi ngã bổ ngữa ra ghế luôn : “Cô hai à, tôi bảo cô cứu tôi khỏi đám bạn của cô chứ đâu phải đổ thêm dầu vào lửa” Nghe từng chữ từng chữ phát ra mà tôi chỉ biết nhìn em trân trối.
- Chu cha. Con nhỏ này ghê thiệt ta ơi! Anh dễ thương gì ơi. Thôi bỏ nhỏ Ngân theo em nè. - Một đứa bạn của em cười lên tiếng
Sau câu nói như phát súng mở màn. Cả đám bạn em cứ đổ dồn vào chọc tôi
- Đúng rồi. Bỏ nhỏ Ngân theo em đi trai ơi
- Nhỏ đó coi vậy mà không có tốt lành gì đâu nè.
- Thôi theo em về đi chàng ơi
Và tình cảnh bi hài lúc đó là một thằng con trai bị bao quanh bởi bảy đứa bạn em. Tôi lúc này cứ như là lạc vào tổ của yêu tinh nhện. Chỉ biết cắm đầu vào phần ăn của mình chịu trận. Còn mấy con nhỏ kia thì mặc sức tung hoành. Mà giả như bây giờ có người nhìn vào thấy tôi ngồi giữa một đám con gái, dám nói tôi bị bóng lắm chứ không đùa -.- Và đúng thật. Cái miệng vừa lảm nhảm thì đằng sau một giọng nói vang lên
- Ủa Tú phải hông?
- “Bỏ xừ rồi. Biết ngay mà.” Tôi lầm bầm nhưng vẫn không quay lại. Thầm mong cái con bé đằng sau thấy tôi không trả lời mà tưởng mình nhận nhầm người rồi bỏ đi luôn cho rồi. Nhưng mà sự đời nào có được như ta mơ ước. Con bé đi tới trước mặt tôi rồi buông một câu xác nhận luôn
- Đúng là Tú rồi. Mà ông đi đâu đây?
- Ờ đi ăn với bạn. - Tôi hết cách đành miễn cưỡng trả lời
Số là tôi có nhỏ bạn học chung lớp. Nghe đâu nhỏ đang làm quản lý của một nhà hàng KFC bên quận 5. Nên mới có chuyện tôi mới tẩn ngẩn tần ngần đứng trước cửa mà không vào. Mà tôi lại nghe chúng bạn trên lớp kháo nhau rằng cái miệng của nhỏ này cứ như tổng đài 1080. Đụng chuyện gì cũng mang ra tám được. Giờ nhỏ lại bắt gặp tôi đi chung với một đám con gái. Bảo đảm qua cái miệng tổng đài của nhỏ này, tôi sẽ nổi tiếng nhất lớp. Có khi “tiếng lành đồn xa” tôi vang danh toàn trường luôn không chừng _._
Tải Wattpad - Kho Truyện Hay Cho Máy Android Phần mềm đã và đang được cập nhật rất nhiều thể loại truyện hay nhất hiện nay, hãy tải và cảm nhận nha Tải Về Máy |