Truyện Voz Gia đình hắt hủi... Say nắng cô nàng lớp 12 (chap 42 > 45)
Tác giả : hoang1234
Cứ nằm ôm nhau vậy thôi, nhỏ chẳng nói nên tôi cũng cứ im im luôn, được một lúc thì nhỏ ngồi dậy, nhìn chằm chằm vào mắt tôi không biết định nói gì nữa.
- Anh này!
- Sao?
- Em mua nhà rồi á, anh khỏe rồi về ở với em luôn nhé.
Đương đâu tự nhiên chuyển nhà, cái phòng đấy gắn bố với tôi từ năm cấp 3 đến bây giờ, lại còn đứa em thứ 2 lên HN học, con Như được dì nhờ chăm sóc, không biết tính thế nào cho vừa đôi bên đây. Chả nhẽ nhúc nhúc tất vào nhà nhỏ hả. Đường đường là đàn ông con trai, phải có bờ vai vững chắc để người mình yêu thương có thể dựa vào, đằng này thì hoàn toàn ngược lại...
- Còn 2 đứa em anh nữa cơ mà, không được không được. - Tôi lắc đầu.
- Rộng mà anh, không sao đâu.
- Mà ai cho em tiền mà mua nhà? Tí tuổi biết cái gì mà mua với bán.
- Bố mẹ em thống nhất ly hôn rồi, chia tài sản nên họ mua nhà cho em rồi chuyển tiền con em muốn mua đâu thì mua nên em nhờ thằng Hưng (Thằng trong quán cafe) tìm và mua hộ. Xem nhà rồi cũng rộng rãi, ở Minh Khai cũng không xa lắm.
Thì gần, gần trường tôi với trường Hồng chứ còn nhỏ với Như, tít bên Mai Dịch mà ở cái nhà rõ là xa, xa tít mù khơi vậy thì đi kiểu gì, vừa xa vừa mết nữa. Mà phòng trọ hiện tại cũng đủ xa rồi, chuyển lên còn xa hơn...
- Không được, anh còn lo cho 2 đứa em, phòng của anh đã xa rồi giờ chuyển đi nữa con Như nó đi làm sao được.
Nhỏ nhẩm nhẩm suy nghĩ, hay tính mua nhà khác đây, sổ sách làm hết rồi mua kiểu quái gì được, cái gì cũng tự ý mình làm, chẳng bao giờ chịu hỏi ý kiến ai. Nhà này đang ở tự nhiên lại đổi đi đâu nữa, đổi rồi nhà này thuộc về ai?
- Thế em cũng chịu rồi,em ở một mình sợ lắm... - Mặt ngây thơ.
- Hài... Thì bao giờ rảnh anh sang cho đỡ buồn. Bé Hồng nhà anh nó ở kí túc năm đầu cho biết cái mùi kí túc xá, chết mệt với con này.
- Hì, muộn rồi đi ngủ đi, mai mấy giờ anh vào viện?
- À ừ chắc tầm trưa gì đấy.
Rồi nhỏ im im một lúc, nằm xuống lại ôm rồi mân mê má tôi rõ là nhột.
- Sau đừng giận em như thế, em sợ mất anh lắm...
Cười, chẳng biết nói gì hơn... Nhỏ bị chửi oan, bị đuổi trong khi ngoài nhỏ chẳng có ai khiến tôi cần như lúc đấy. Cũng chỉ vài câu xin lỗi coi như vỗ về, chứ giờ thân tàn ma dại thế này biết làm gì để bù đắp đây. Vậy là cái mùa hè chết tiệt này mọi dự định coi như chấm dứt hết. 2 lần do tôi mà mọi người phải hoãn, thấy áy náy quá...
- Anh lại làm em phải khổ rồi.
Tôi vén tóc mái nhỏ lên rồi hôn nhẹ vào trán, tình yêu luôn đi xen cùng hạnh phúc và sự cãi vã, không có cãi vã không có giận hờn chẳng bao giờ có hạnh phúc cả. Vậy đấy, cứ cãi nhau, rồi làm lành... Sẽ khiến cả 2 hiểu nhau hơn, rút kinh nghiệm cho những sai lầm... Sau việc này tôi có một bài học xương máu, cái gì cũng phải từ từ xem xét kĩ, chứ tự đánh mất lý trí thế này chẳng đâu vào với đâu cả.
Ngày ngày một vài câu \'\'Anh(em) yêu em(anh)\'\' \'\'Anh(em) nhớ em(anh)\'\' \'\'Em(anh) ngủ ngon\'\'... Cũng đủ thấy ấm áp rồi, trước giờ đã từng có ai quan tâm vậy đâu, có bao giờ được người khác yêu mình và quan tâm đến mình như nhỏ đâu.
Hồi cấp 2, 3 có say nắng nhiều cô lắm, xinh có ngoan có và hơi hơi hư cũng có. Nhưng chỉ là rung động nhát thời thôi chứ chẳng bao giờ vồ vập tán tỉnh người ta cả. Với nhỏ lúc đầu cũng vậy, con trai luôn bị cuốn hút bởi cái đẹp mà, cái nhìn đầu tiên và nụ cười của nhỏ khiến tôi xao xuyến, rồi dần dần tôi yêu nhỏ lúc nào không hay, không biết, nghĩ cho nhỏ, nghĩ về tương lai của nhỏ khiến tôi phải cắt đứt mối quan hệ nửa vời này. Tôi không nghĩ yêu nhỏ vào hồi lớp 12 đấy có thể giúp nhỏ học và tiến gần đến trường đại học hơn. Yêu vào rồi thì chẳng có gì là không thể cả, rồi một ngày nhỏ lơ đãng, một ngày nhỏ ở bên tôi đến 20/24 thì tôi chỉ là thằng tội đồ thôi.
Nhỏ ngủ thiếp đi trong vòng tay tôi, cứ nhắm mắt còn tôi thì ôm chọn vào lòng, là người mình yêu, thì có nhìn lúc đi vệ sinh cũng thấy đẹp chứ đừng nói lúc ngủ. Mà nhỏ ngủ đẹp lắm, cứ ngây thơ vậy thôi, ngủ là như chết, gọi dậy thì cũng phải hò hét lâu mới chịu thoát khỏi cái giường.
...
Sáng sớm 8h nhỏ gọi rồi cả 2 bắt taxi vào bệnh viện, được hôm trốn viện thích thật, được ở bên cạnh nhỏ cả một đêm. Đến vào phòng y tá bác sĩ đứng vay quay xem vết thương rồi lau chùi các kiểu, thay băng thay bông tiêm chích bơm nước rồi cũng xong.
- Anh đỡ nhiều chưa?
- Xây xước thôi chứ ở trong không bị gì, may thật.
- Anh toàn thế, chẳng bao giờ để em giải thích gì cả... - Lại rơm rớm nước mắt.
- Ờ đi hôn trai rồi giải thích cái gì.
- Em nhờ người ta mà, lúc đấy khó chịu lắm mà vẫn phải cố cười chứ biết làm sao được!
- Thế anh đi hôn gái nhé rồi về anh cũng bảo giống em vậy.
- Giỏi đi luôn đi.
Cười khều khào rồi nhỏ đi mua cháo về ăn, ngồi yên vị trên giường được nhỏ mớm cho từng miếng. Thì bỗng có tiếng mở cửa, hóa ra là Nhung.
Tải Wattpad - Kho Truyện Hay Cho Máy Android Phần mềm đã và đang được cập nhật rất nhiều thể loại truyện hay nhất hiện nay, hãy tải và cảm nhận nha Tải Về Máy |