Chiều đến nơi ăn xong là đi vào Khoang Xanh, chơi đủ trò rồi đi tắm, cái hồ rộng lớn mà nhiều gái xinh, đúng tiêu chuẩn kì nghỉ cuối tuần. Mà vết thương chưa lành, vẫn còn tím tím nên ngại, ngồi ở trên bờ quan sát, nhỏ thấy thế cũng ngồi cùng luôn.
- Sao thế không xuống à?
- Vết thương thế này xuống cái gì.
- Hì, Mà anh này, anh có thích ở đây không?
- Ừm... Cũng thích, trong lành mát mẻ.
- Em cũng thế, ở thành phố nhiều, hít cái khói bụi cũng đến phát ốm. Về đây thấy thoải mái, không có xe cộ gì cả.
Bỗng nghĩ, giờ cả 2 đứa tôi đều chung hoàn cảnh rồi, chẳng khác gì trẻ mồ côi, nhưng nhỏ vẫn được bố mẹ gửi tiền thương xuyên, nhỏ có ý kiến đi làm thêm, mà chân yếu tay mềm kiểu tiểu thư vậy ai cho làm. Đến đập quán phá làm ăn người ta thì có. Cũng lâu rồi, chẳng về quê, còn nhỏ vẫn than thở nhớ bố nhớ mẹ. CŨng phải quen dần thôi, chẳng ai muốn xa gia đình mình cả. Chỉ là không thể ở bên nhau được thôi...
- Anh này, lỡ mai mình cưới nhau rồi mình cũng chia tay nhau thì sao?
Không biết ẩn ý sau câu hỏi của nhỏ là gì, cứ nói trước vậy, sau lại mỗi đứa một phương, vài năm sau kèm cái phong bì vài trăm đến ăn cưới rồi lên ca bài \'\'Cơn mưa ngang qua\'\' thì thế nào? Thực sự là chẳng dám nghĩ đến cái viễn cảnh tồi tệ đấy, yêu thì yêu... mọi chuyện tương lai cứ gác lại đã
Đôi lời: Chap comeback, tại hơi bị mất mạch văn do khá lâu chưa viết chap nên nhiều đoạn em quên.
Comeback không có nghĩa là ngày nào cũng có chap hay 2 ngày có chap. Phải tùy vào thời gian của em nữa nên các thím đừng có tình dục.
Chap 43:
Những ngày ở Ba Vì thực sự vô cùng đáng nhớ, tôi như được làm vương làm tướng còn chúng nó thì hầu hạ Biểu tượng cảm xúc colonthree. Chẳng ai nỡ để tôi động tay động chân vào việc gì nhất là nhỏ...
Tối ngày thứ 2 ở lại trên Ba Vì, khu này nhiều biệt thự của các đại gia doanh nghiệp mua đất ở đây về nghỉ dưỡng những ngày cuối tuần. Đường đi vào trải đầy đèn đường, những dàn hoa bên lề nhìn thật đẹp. Ăn cơm xong nhỏ kéo tay tôi đi dạo dọc con đường đấy.
- Anh này?
- Sao em...? - Tôi quay sang với vẻ mặt tò mò.
- Nếu có ngày em phản bội anh yêu người khác thì sao.
- Thì anh mọc cao thêm 20cm chứ sao - Tôi cười.
Nếu nhỏ phản bội tôi ư...? Tôi không dám nghĩ đến viễn cảnh tiếp theo, bởi vì những ngày nằm trong viện, tôi sợ cái cảm giác mất đi người mình yêu, tôi sợ cái cảm giác cô đơn trống vắng. Ngày nào tôi cũng gặp em, quan tâm và chia sẻ, tôi nhận thấy mình là một thằng khờ. Thằng khờ khi đi giận dỗi nhỏ khi chưa biết rõ nguyên do. Tính tôi là vậy, mọi việc cứ sồn sồn hết cả lên, chưa gì tôi đã vu oan cho nhỏ rồi... Và đấy cũng là bài học cho tôi và cũng để cho tôi biết rằng, em còn yêu tôi rất nhiều.
- Anh này...- Quay sang véo má tôi - Nhưng mà lúc đấy anh có hận em không?
- Không biết nữa, nếu em phản bội anh đi yêu người khác thì chắc hẳn người đấy sẽ mang lại cho em hạnh phúc và đầy đủ hơn khi em yêu anh.
Nói vậy tự khác nào vả vào mặt, bảo mình là thằng không lo nổi cuộc sống sau này cho nhỏ. Nhưng đúng, tôi chẳng có gì, tương lai mù mịt chắc gì đã có công ăn việc làm, ở cái đất HN này, tiền lương không hơn 15tr thì không thể nuôi được cả tôi và em...
- Anh đừng nói thế... - Ngả đầu vào vai tôi - Em yêu anh đâu phải vì vật chất đâu...
Nhỏ nói vậy làm tôi lại nhớ lần mời nhỏ đi uống trà sữa, tôi phải loay hoay huy động vốn ở cả 4 túi quần mới đủ trả cho nhân viên trong cái thái độ chẳng mấy thiện cảm. Lần đấy tôi xấu hổ lắm, chỉ muốn đập đầu chết đi cho xong. Mất điểm với gái....
- Nếu đấy là lựa chọn của em, thì anh chẳng có lí do gì để hận em cả. Hạnh phúc của em thì em nên giữ lấy thôi...!
Sau đấy tôi và em ngồi trên ghế đá, không gian tĩnh lặng thỉnh thoảng có những cơn gió bất chợt và vài chiếc ô tô sang trọng lướt qua. Nhỏ ôm tôi, ôm tôi chặt như thể tôi sắp chạy mất vậy. Tôi cũng sợ mất nhỏ, không thể tưởng tượng được nếu nhỏ rời xa tôi mãi mãi... Có khi tôi sẽ lụy tình suốt đời mất... Em làm tất cả cho tôi, đổi lại... Tôi làm gì được cho em, tôi chỉ làm cho em đau đầu hơn, khóc nhiều hơn thôi. Món quá của tôi ý nghĩa thật đấy..!!!
- Em này... sao....? - Tôi ấp úng
- Sao trăng cái gì cơ? - Em nói chen
- ... Sao em lại yêu anh?
Nhỏ cười rồi thơm lên má tôi một cái.
- Anh hâm thế, hỏi làm gì?
- Muốn biết thôi...
- À ừm... Thì lúc đầu em ghét lắm, ghét kinh luôn ý tại em chán học, anh lại còn gia sư nữa. Nhớ cái lúc anh vứt cái kem khi em đi cùng người yêu, rồi lúc em bị người yêu tát anh cũng đến an ủi em. Từ lúc đấy em có chút cảm tình với anh rồi, vài buổi học sau em ngoan ơi là ngoan anh không thấy hả? Em chăm chú nghe giảng này... và đặc biệt là em chăm chú nhìn cái mặt đáng ghét của anh nữa ý - Lại véo má tôi - Đặc biệt là lần anh mời em đi uống trà sữa, anh lúc hết túi này đến túi kia trong khi mặt anh đỏ bừng lên ý, lúc đấy cho em cười là em cười cho đến chết thì thôi luôn. Từ đấy về sau dần dần em yêu anh hơn, em yêu cái tính hiền lành của anh, tính nhút nhát với ngại ngùng của anh nữa. Thế đã đủ chưa?
Tải Wattpad - Kho Truyện Hay Cho Máy Android Phần mềm đã và đang được cập nhật rất nhiều thể loại truyện hay nhất hiện nay, hãy tải và cảm nhận nha Tải Về Máy |