sáng sũa lại thông minh thì thích lắm. Không mấy, để thằng nhóc làm con nuôi hay con rễ của anh đi – Ông Sĩ
Nghiêm quay sang Cảnh Phong hỏi đùa – Con muốn làm con nuôi hay con rể bác.
- Anh cứ trêu cháu mãi, mau xuống gọi mẹ đem thức ăn đãi bác Nghiêm đi con ….- Ông Cảnh Hàn vui lắm, ông
bảo vợ làm nhiều món ngon đãi ông Sĩ Nghiêm, lần này nếu hợp tác thành công, công ty của ông có nhiều cơ hội
phát triển, nhân viên ông sẽ có cuộc sống tốt hơn. Ai cũng mong đợi, cũng may, hai người họ lại cùng quê, cũng có
quen nhau, ông Sĩ Nghiêm chiếu cô đến ông hơn so với người khác. Cho nên để ông mới mời ông Sĩ Nghiêm về nhà
dùng cơm ôn chuyện cũ.
Cảnh Phong rất ấn tưởng với ông Sĩ Nghiêm, nhìn vào thì thấy con người ông ta rộng rãi thoải mái vô cùng, nhưng
anh không thích ánh mắt của anh ta cho lắm. Trong đôi mắt ấy , có chút gì đó gian trá, nhất là khi nhìn vào mắt anh,
có điều gì mờ ám vô cùng.
Có điều những ngày sau đó, ba Cảnh Phong vui vẻ vô cùng, ông còn hào hứng khoe, mình vừa làm một đơn hàng rất
khá rồi dẫn vợ con đi ăn nhà hàng. Khoảng khắc hạnh phúc của ngày hôm đó, Cảnh Phong không bao giờ quên.
Chỉ tiếc rằng những ngày hạnh phúc nhanh chóng vụt tắt, hai tháng sau, ông Cảnh Hàn về nhà với vẻ mặt buồn rầu.
Mẹ Cảnh Phong thấy vậy vội đi tìm hiểu, lát sau bà trở ra với nét mặt bơ phờ, đôi mắt đỏ hoe. Bà nhìn Cảnh Phong
và em gái anh, giang tay ôm lấy hai đứa con vào lòng thật chặt giống như sợ xa rời.
- Mẹ, chuyện gì vậy mẹ, sao mẹ khóc? – Em gái cảnh Phong, Như Ngọc ngây ngô tròn mắt nhìn mẹ hỏi – Ai làm
mẹ khóc vậy. Có phải tại con và anh hai không ngoan nên mẹ buồn không?
- Không phải đâu con – Mẹ Cảnh Phong cố gắng cười, lau đi nước mắt rồi nói tiếp – Tại lúc nãy mẹ không cẩn thận
va chân vào tường, làm chân đau mà khóc thôi.
- Để con xoa dầu giúp mẹ - Như Ngọc cong đôi môi hồng nhỏ xíu của mình lên nói, rồi vội vàng chạy đi lấy dầu.
Mẹ Cảnh Phong nhìn theo khẽ cười, lắc nhẹ đầu trước vẻ đáng yêu của con gái, nhưng sau đó ánh mắt chở nên buồn
bã.
- Mẹ….- Cảnh Phong gọi khẽ.
- Đi học bài đi con – Bà không muốn nói gì thêm, chỉ khẽ giục Cảnh Phong rồi đi xuống bếp.
Cảnh Phong nhìn theo bóng mệt mỏi của mẹ, rồi nhìn phía phòng ba, tuy chưa hiểu là chuyện gì, nhưng Cảnh Phong
thừa hiểu sắp có giông bão kéo đến gia đình mình.
Giông bão kéo đến vào ngày cảnh sát ập vào nhà Cảnh Phong đưa lệnh bắt ba anh vào lúc cả gia đình dùng bữa cơm
ấm cúng. Mẹ Cảnh Phong đang bê tô canh nóng đi lên, thấy vậy thì hoảng hốt đến nỗi đánh rơi tô canh xuống sàn
nhà, sau đó ngất đi. Tô canh nóng văng vào người em gái anh đang hoảng sợ chạy xuống núp dưới chân mẹ.
Cảnh Phong đứng nhìn ba bị bắt cúi đầu bước đi, nhìn mẹ và em gái trong tình trạng như thế, một cậu nhóc như anh
quả thật rất sợ hãi, mãi lo ôm em gái đang khóc nửa nở phủi đi những giọt canh nóng trên người em mình. Miệng
gào thét gọi tên mẹ, mong mẹ tỉnh lại, chỉ tiếc là tất cả đều vô vọng.
Tiếng điện thoại reo kéo Cảnh Phong rời khỏi những ký ức đau buồn năm xưa.
- Anh Phong, 5 giờ chiều nay ông chủ muốn gặp anh – Tiếng Hải vang lên trong điện thoại thông báo.
- Anh biết rồi, nói với ông chủ, chiều nay anh sẽ đến – Cảnh Phong đáp xong thì mệt mỏi tắt máy ngã người vào
ghế so fa, anh đưa tay vuốt mặt, cố xua đi những ký ức đau lòng.
Cảnh Phong vào căn phòng được trang trí đáng yêu là phòng bé gái mà hôm nọ Kiều Chinh đã vào nhầm. Anh bước
vào trong phòng, kéo rèm cửa, ánh sáng lập tức tràn ngập trong phòng.
Anh bước đến bên đầu giường, nơi anh đã đặt bức hình bé gái vào trong khung hình như cũ, nhưng là một khung
hình khác, anh đưa mắt nhìn khung hình đã vỡ nát bị chính anh quăng bỏ ở một góc phòng, đó là khung hình mà
Kiều Chinh đã mua đến. Trong đáy mắt dâng lên niềm mơ hồ, nữa giống như hận vô cùng, nữa giống như bất lực.
Trong lòng anh biết, Kiều Chinh là vô tội, điều đáng hận là cô lại là con gái của người đàn ông đó.
Hải đã từng hỏi anh vì sao không lợi dụng cơ hội tìm thấy cô mà bắt và uy hiếp lão cáo già kia, thật sự Cảnh Phong
cũng từng nghĩ cứ trực tiếp bắt cóc Kiều Chinh sau đó uy hiếp lão Sĩ Nghiêm, bắt lão đền tội. Nhưng chỉ có vậy thì
tất cả những đau khô anh và gia đình mình chịu so với tội của hắn ta là gấp trăm lần. Cho nên anh bắt lão ta phải
sống trong đau khổ, hắn phải khốn khổ hơn anh năm xưa , anh mới hài lòng.
Hơn nữa những thứ của ba anh năm xưa, anh nhất định phải đòi lại. Mà hắn ta là một con cáo già khôn khéo, năm
xưa hắn ta có thể tránh được tội, đổ hết lên đầu ba anh thì ai biết được giờ đây thế lực của hắn cũng cao hơn nhiểu,
muốn bắt hắn không phải dễ, làm hắn khai ra mọi thứ càng khó hơn.
Cho nên Kiều Chinh đành phải làm bàn đạp cho anh tiếp cận hắn , chỉ tại số cô xui xẻo mà thôi, không thể trách ai được.
- Bốp…..
Cái bạt tai giáng lên mặt Cảnh Phong thật mạnh cùng với ánh mắt lạnh lùng tàn khốc khiến cho tất cả bọn đàn em ở
Tải Wattpad - Kho Truyện Hay Cho Máy Android Phần mềm đã và đang được cập nhật rất nhiều thể loại truyện hay nhất hiện nay, hãy tải và cảm nhận nha ![]() |