Tình yêu trong tưởng tượng đôi lúc lại đẹp đến mức người ta không muốn dứt ra. Mà đôi khi, vì quá đẹp trong ảo tưởng nên nỗi đau thực tại nó mang lại cũng gấp nhiều lần như thế. Tôi đã quên mất việc mình cũng cần phải yêu thương một ai đó, cũng cần phải gạt anh ra khỏi cuộc sống đơn độc của mình. Có thể nhớ anh, có thể mong anh, nhưng tuyệt nhiên không được cho anh biết. Vậy mà tôi bất tài, chẳng thể làm được nổi.
“Em cứ cô độc thế? Em nói xem, em cô độc thế thì anh muốn gần em phải làm như thế nào mới được?”
Đã từng có những chàng trai nói với tôi như thế. Mỗi lần từ chối tình cảm của ai đó, tôi lại lấy hình ảnh của anh ra để thầm mắng. Chỉ vì anh mà tôi mới nên nông nỗi ấy. Chẳng ai muốn mình là một người cô độc. Một cô gái đang tuổi yêu, đang tuổi xinh đẹp lại càng không muốn mình cô độc. Vậy mà vì tình yêu quá sâu, vì vết thương dù đã lành da nhưng còn để lại sẹo khiến cô gái ấy không đủ can đảm để yêu thêm một ai khác nữa. Hoặc là cứ tự chui mình vào một vỏ ốc rồi sẵn tiện ghi lên đó hai chữ “cô độc” trưng ra cho thiên hạ nhìn vào xôn xao bàn tán.
3. Anh đã chuyển chỗ ngồi sang đối diện tôi, vẫn cách nói chuyện rất tự nhiên, tôi vẫn thấy mình bé nhỏ.
- Nghe nói chị Thanh đến tìm em? Chị ấy… có làm phiền em không?
- Không có gì đâu ạ.
- Anh xin lỗi…
Tôi chợt giật mình sợ hãi. Tôi nhớ có lần tôi đã thấy cảnh này trong một giấc mơ hoang đường nào đó. Sau câu xin lỗi anh sẽ nói với tôi vài lời, chính xác là mời tôi tới dự lễ đính hôn của hai người. Vậy mà lúc đó tôi cứ ngây mặt ra chờ đợi anh sẽ nói yêu tôi. Tôi khóc lóc như mưa, nước mắt ướt đẫm gối. Hóa ra việc biết tin anh kết hôn đau lòng hơn tôi vẫn nghĩ, và tất nhiên, tôi còn mất ngủ vài ngày sau đó, chỉ vì quá hoảng loạn, chỉ vì sợ rằng sẽ lặp lại giấc mơ đó.
Bây giờ, anh đang hiện hữu, giấc mơ đang hiện hữu.
- Anh định…
Tôi vội vã vùng bỏ chạy, quên cả phép lịch sự thông thường. Tôi sợ phải nghe thấy điều gì đó, chính xác thì điều đó có thể giống như những mũi kim nhọn hoắt sẵn sàng tấn công vào cái khối nhỏ màu đỏ thẫm bên ngực trái. Anh đuổi theo tôi một đoạn dài, chẳng thấy tay anh cầm thiệp hồng mà tim tôi vẫn cứ đập thình thịch, chân vẫn chạy, đầu óc còn vảng vất, nước mắt vẫn rơi. Cuối cùng thì anh vẫn bắt kịp tôi, giữ lấy vai tôi và nhìn thẳng vào mắt tôi. Lúc ấy tôi vẫn nghĩ không khí đã bị ai xấu xa hút sạch, người tôi không còn sức để thở, oxi cũng vì lẽ đó mà không được cung cấp cho não bộ, nhìn anh trước mặt hóa ra thành ba bốn hình hài khác nhau. Tôi chạy đến kiệt sức, chỉ muốn gục xuống, may mà anh vẫn giữ lấy vai tôi.
- Em chạy gì thế? Sao đang nói chuyện với anh lại bỏ chạy?
- Em… em…
- Thôi, không cần phải nói nữa. Để anh cõng em về. Xem này, tóc bết vào nhau, môi nhợt nhạt, người ngợm như sắp ngất đến nơi. Em mà cứ thế, làm gì có ai yêu em nổi.
Tôi chẳng còn chút tỉnh táo nào để đấu trí lại với anh, cũng mặc cho tình cảm cứ chực vỡ òa ra. Tôi nằm ngoan ngoãn trên lưng anh, cảm nhận bờ vai rộng và ấm, nghe được cả tiếng thở và giọng nói của anh. Tất cả đều trở nên thân thuộc. Tôi chỉ muốn mình được mãi như thế này, không cần phải tỏ ra mạnh mẽ, không cần phải trốn chạy, cứ ở bên cạnh anh, được nép vào người anh, được an yên yêu anh mà chẳng lo sợ bất cứ một ai sẽ cướp anh đi mất…
Vậy đấy, khi mê man tôi vẫn thường phát sốt lên với ý định cướp anh làm của riêng. Thế mà thực tế thì nửa lời nói tử tế với anh, tôi cũng không thể thốt ra được. Rốt cuộc, tình yêu của tôi sao cứ phải lận đận khó khăn thế?
4. Anh đưa tôi về nhà, sau đó lại toan đi mất. Tôi cẩn thận níu lấy tay anh, khó nhọc cất lời. Thật ra giữa chúng tôi nên có ít nhất một lần thẳng thắn nói chuyện cùng nhau. Nếu không phải là bây giờ, e rằng sẽ không là bao giờ nữa, bởi tôi đã thu hết tất thảy can đảm để níu lấy tay anh, lần đầu tiên chủ động sau nhiều ngày cố gắng lánh xa.
- Hôm đó… có một câu hỏi mà anh chưa trả lời em.
- …
- Đêm mưa và anh gọi cho em lúc nửa đêm ấy, đang nói chuyện thì bị mất tín hiệu…
- Ừ. Em hỏi đi. Anh nghe đây.
- Chị ấy là ai? Em là ai? Trong anh?
Một thoáng im lặng lướt qua. Tôi đã từng tin tưởng rằng khi người ta yêu nhau, chỉ cần nhìn vào mắt nhau là có thể thấu hiểu mọi thứ, nhiều lúc còn chẳng cần dùng đến lời nói. Nhưng thật ra chẳng phả
Tải Wattpad - Kho Truyện Hay Cho Máy Android Phần mềm đã và đang được cập nhật rất nhiều thể loại truyện hay nhất hiện nay, hãy tải và cảm nhận nha Tải Về Máy |