-ahoàng: có chuyện gì mà làm loạn lên hết khôg cko thằng em ta nghỉ ngơi thế.
-cogái3: á a hoàng.a đến đây làm gì vây?
-ahoàng: câu ta hỏi cô mới đúng đấy?
-cogai3: là sao.
-ahoàng: cô không biết thì ta nói cho mà biết.người nằm trên giường kia là thằng em của ta.đừng có mà làm loạn lên hết như vậy
-còn mày thằng...hb đừng có liên quan đến chuyện này.ta nói trước.
-thằng...hb: nhưng mấy con nhỏ này đánh e ta.
-ahoàng: không có khói sao có lửa hả....
-thằng...hb: ta biết rồi...đi thôi.
-côgái3: a.....sao a bỏ đi vậy.
-thằng...hb: a dư sức biết tính em mà...gây ra thì tự giải quyết đi.
Rồi tụi kia củng đi...còn cô gái3 ở lại.nhìn con ả đanh đá mà ghét quá đi à.
Rồi cô ta củng đi....
-ahoàng: có chuyện gì thế.
-maihương: cô ta tát em.rồi còn định làm gì đó yến NHI.
-ahoàng: con nhỏ này láo lắm...lần sau cẩn thận nha.
-maihương: dạ.
-ahoàng: tình trạng của H thế nào rồi..
-maihương: vẫn vậy a à...ckưa có gì tiến triển cả...
-ahoàng: tội H gê...khổ....
Rồi a HOÀNG củng về.để lại mình với YẾN NHI.MAI HƯƠNG.và chị UYÊN.chị QUỲNH GIAO
-mình: không biết khi nào mới tỉnh đây nửa.
-chị.uyên: chị củng không biết nửa....sao mà lâu tỉnh thế không biết nửa.
Tối tất cả mọi người ở lại....ăn cơm xong thì ngồi nhìn vào a ấy....nhìn a ấy ngủ thật dễ thương....cái dễ thương của a ấy rất đặt biệt ckăng trách rất nhiều cô gái siêu lòng...
Mình ngồi nghỉ ngợi lung tung....
Tới gần khuya mình thứ dậy thấy tay H động đậy....vì mình luôn cầm tay a ấy mà....
Mình vội ckạy đi gọi bác sỉ.
-mình: nảy con thấy a ấy tay cử động đấy bác si.
-bácsi: bệnh nhân ckưa tỉnh hoàn toàn.chỉ làm phản ứng của não bộ thôi.
-tiến triển tốt đấy...nay mai sẽ tỉnh thôi.
-maihương: tương tỉnh rồi chứ.
Nỗi thất vọng hiện lên trên mặt mỗi người.
Rồi mọi người củng đi ngủ tiếp...mình không ngủ đc....mình đã khóc...nước mắt cứ rơi...
-mình: H ơi...mau tỉnh dậy đi H...sao ngủ hoài vậy kìa.....dậy dẫn LINH đi chơi được không.Huhu....không dậy LINH giận đó...mau dậy đi mà....
Rồi mình chìm vào giấc ngủ.....sáng dậy nhìn quanh thì mọi người vẫn ngủ...nhưng ai đã đắp ckăn cko mình thế này...
Nhìn lên giường thì H không thấy nưa...
-minh: mọi người ơi H đi đâu mất rồi...
-maihương: hảaaaaa...H đi mất rồi..
-chị.uyên: đi đâu đi tìm mAu.
Rồi mình và mọi người cùng đi tìm.....
Đi khắp nơi trong bệnh viện nhưng vẫn không thấy..
nỗi thất vọng hiện rõ trên mặt mỗi người....
-minh: H đi đâu rồi ta.......sao mà tìm không ra vậy trời..
-chị.QUỲNHGIAO: huhu....tìm không ra.
làm sao đây trời....mình nghe thấy tiếng gọi.
-mọi người làm gì mà khóc gê thế.
Mình quay lại là H..
-mình: H mọi người ơi....
sự nhớ nhung.bao ngày chờ đợi....làm Mình ckạy...mình ckạy...ckạy lạ ôm ckằm lấy a ấy,....và a ấy củng ôm trả.cái ôm của nỗi sợ hãi.cái ôm của sự vui mừng...và cái ôm của sự hp.
Mình lại khóc nưa rồi....
-H: thôi đừng khóc nửa mà....H tỉnh dậy rồi nè...xin lỗi đã làm cho mọi người lo lắng....
-mình: em không khóc nưa đâu....em sẽ không khóc....huhu...
Rồi H bỏ mình ra....ngay và liền MAI HƯƠNG và YẾN NHI củng ckạy lại ôm H.
-H: thôi mà....có gì đâu mà khóc...nín đi.....mình cùng về quê nào.
khi H nói xong câu nó mặt mai HƯƠNG có vẻ buồn..
-H: sao buồn vậy HƯƠNG.
-maihương: vì HƯƠNG biết H sắp về rồi.
-H: H củng buồn thật....mình có duyên không phận..
Rồi H nhìn qua chị UYÊN.
-H: đến bây giờ chị mới dám ra gặp em à...chị biết chị ác lắm không hả.
-chị.uyên: chị xin lỗi nhóc...giờ chị không có xa nhóc nưa đâu mà....
-H: chị hưa đi.
-chị.uyên: chị hưa...
-H: sao đau đầu quá vây...
-maihương: mau trở về phòng bệnh...gọi bác si mau.
Rồi sau đó mình và mọi người đưa H về phòng và gọi bác sỉ tới.
-bacsi: tốt rồi....vì bệnh nhân nằm lâu ngày khong vận động nên đau đầu là bình thương....ở lại theo dõi vài ngày nưa có thể xuất viện đc rồi đấy.
-mình: cảm ơn bác si nha.
-H: xin lỗi đã làm mọi người lo lắng nha.
-maihương: không sau đâu mà....H tỉnh lại là vui rồi....
-H: kìa chị QUỲNH GIAO.sao mà không nói gì vậy chị.
-chị.quỳnhgiao: tại vì chị vui quá....nhìn e tỉnh lại chị như thoát đc nỗi bùn trong lòng.
-H:cảm ơn chị nha...
Một lúc sau thằng con bà cô kia lại vào....lần này nhìn nó có vẻ hổ báo hơn...xăm hình.đầu nhộm...
-con.cô: á ha....chú em tỉnh rồi à...tưởng nằm luôn rồi chứ.
-H: ùm mình tỉnh rồi cảm ơn bạn.
-con.cô: cảm giác sắp đi gặp diên vương có vui không?
-H: gặp đâu bạn nói bậy gê.mình tỉnh rồi nè.
Rồi H ôm mình vào lòng.
-con.cô: trông mày có vẻ hp nhỉ....có gái đẹp bu quanh thế kia.
-ông trời ông thương mày nên cko mày tỉnh lại.chứ không nhưng cô gái này thuột về ta rồi.
nhìn mặt MAI HƯƠNG và yến Nhi vẫn lạnh lùng...nhưng không biết khi nào sẽ nỔ.
-H: có gì đâu a bạn....hên mới tỉnh thôi bạn...
Tải Wattpad - Kho Truyện Hay Cho Máy Android Phần mềm đã và đang được cập nhật rất nhiều thể loại truyện hay nhất hiện nay, hãy tải và cảm nhận nha Tải Về Máy |